Chương trước
Chương sau
Rõ ràng là trứng Phượng Hoàng, mà con này là tiên thú. Trên bảng sủng vật đã có nhiều người chơi sở hữu thú xịn. Nhưng đứng đầu cũng chỉ có yêu thú cấp cao mà thôi. Sủng vật chia làm, thú nuôi, dã thú, mãnh thú, yêu thú, linh thú, tiên thú, thần thú. Vậy mà giai đoạn người chơi chưa có lên đến 30 cấp đã tung ra 1 con tiên thú rồi.

Chẳng cần phải để ý tại sao, Tiểu Vân chỉ biết hắn sẽ kiếm bộn từ quả trứng này. Đưa thông tin, ảnh các thứ lên diễn đàn, để hình thức đấu giá, hắn để giá khởi điểm là 1.000.000 kim tệ. Hắn không sợ không ai mua. Dù sao đây là con tiên thú duy nhất thời điểm hiện tại, vì tranh nhau mặt mũi, các đại gia sẽ lao vào thôi.

Với skill mới hắn phát hiện ra một điều, chỉ có thứ hắn từng hủy diệt thì sau này mới dùng giá trị tồn tại sáng tạo ra được. Bởi thế trong khi chờ kết quả đấu giá, hắn bắt đầu bận rộn. Tiểu Vân tới tới lui lui trong thành mua một số thứ. Đầu tiên thì đại hồi huyết tề là phải có, thế thân phù không thể thiếu, còn phù về thành thì không biết ngoài hiện thực sẽ bay về đâu, cứ mua cho chắc. Thêm một số thứ thiết yếu khác như giải độc hoàn, trữ vật giới chỉ, thức ăn, nước uống. Tí thí quên, hắn đến npc đầu bếp mua thêm miếng thịt thối.

Tiêu hết 500 kim mới mua đủ, hắn hủy diệt những thứ này, sau đó thoát game. Trong phòng, Tiểu Vân nghịch tới nghịch lui trữ vật giới chỉ. Hay thật đấy chứ, trong game cái này có 100 kim mua được dung lượng 10 mét khối. Nếu không phải dân đen mà có quyền thế,có lực lượng siêu cường thì chắc chắn hắn sẽ đem trữ vật giới chỉ đi bán. Đây mới là siêu cấp kiếm tiền, tiếc là hắn không thể.

Thức ăn như thịt heo chiên, gà quay, lẩu thập cẩm, rau muống xào, canh mùng tơi.... cũng được hắn sáng tạo ra. Cái hay là mấy thứ này ngoài ăn ngon như trong hiện thực ra còn có thể hồi phục thể lực. Nước uống thì hắn chỉ mua một loại là thánh thủy, mấy thứ còn lại phục hồi thể lực giống thức ăn hắn thấy không cần thiết. Thánh thủy khi uống ngoài mát và ngọt ra còn khu trừ mệt mỏi và giảm thiểu bệnh tật. Chỉ ăn và uống thử thôi mà hắn thấy mình khỏe hẳn ra. Hắn dự định sẽ thường xuyên gửi đồ ăn và thánh thủy cho cha mẹ và 2 bác.

Để thí nghiệm giải độc hoàn, Tiểu Vân còn đặc biệt sáng tạo thịt thối từng độc chết con chim ngốc ra ăn thử. Hắn vừa ăn 1 miếng nhỏ thôi đã chóng mặt buồn nôn rồi, vội vàng ăn giải độc hoàn mới hết.

Lấy dao rọc giấy ra cứa vào tay, sau đó hắn uống đại hồi huyết tề, cũng thấy được tác dụng không kém khi Thần Ma quang hoàn vẫn còn. Thật là sung sướng mà, thế thân phù hắn chưa có điều kiện thử nên thôi. Phù về thành thì hắn không dám xài, nếu nó xác định là trung tâm thành phố thì chết.

Nhà hắn cách trung tâm khá xa, hơn nữa tự dưng có người xuất hiện tại trung tâm thành phố cũng có thể gây chấn động. Có lẽ khi nào gặp trường hợp không thể không dùng thì mới xài thôi. Ngoài ra nghĩ tới vô địch phù, Tiểu Vân cảm thấy vậy là được rồi. Ngoài 3 loại phù ra, nếu bị phát hiện thì xuất xứ mấy thứ kia cũng có thể giải thích được.

Đại hồi huyết tề thì nói là dược phẩm nghiên cứu bí mật, thức ăn với giải độc hoàn thì từ cổ võ thế gia bên Trung Quốc kiếm tới. Thánh thủy thì lấy được từ giáo đình phương tây. Giới chỉ là đào được ở mộ cổ. Tiểu Vân yy tự sướng mình cũng có năng khiếu nói dối đấy chứ.

Vào lại game, hắn đi chợ tiếp xem có mò thêm được gì không. Lòng tham của con người là không có giới hạn. Rất tiếc vận khí hắn dùng hết ở quả trứng rồi. Cũng phải cảm ơn cô nàng 4 tiền kia, nếu hắn biết đối phương vì sao cần tiền gấp vậy có lẽ cũng có thể giúp. Dù sao đấu giá xong hắn cũng có tiền tỷ rồi.

Có tiền tùy hứng mà! Tiểu Vân tự giễu
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.