'' Thương nhân Ba Lợi '' kể chuyện xong rồi rời đi. Cứ thế mà đi? Không phát động nhiệm vụ ẩn sao? Tiểu Vân không hiểu. Các game khác đều là kể chuyện xưa xong là nhận được nhiệm vụ mà. Mẹ nó chứ, thương nhân khốn nạn. Thương nhân - giá trị. Hắn lặp đi lặp lại 2 từ này rồi có một ý tưởng
Nếu tìm được một thứ có giá trị cao hơn giá bán, dùng kim tệ mua, sau đó đổi thứ này ra giá trị vậy chẳng phải là... Mấy thứ npc trong thành bán thì khỏi bàn, bởi chắc chắn luôn là giá trị thấp hơn giá bán nhiều. Người chơi kiếm được đồ cũng không ngu gì mà bán giá thấp hơn giá trị, trừ phi họ không biết đó là món đồ gì. Tiểu Vân đi hướng tới chợ của người chơi trong thành.
Hắn đổi 9000 giá trị thành 9000 kim tệ làm tiền vốn đi mua đồ. Tại chợ này, các người chơi sẽ bày bán các món đồ của mình. Hệ thống quy định ở nơi này, người chơi không thể làm gì khác ngoài pm và giao dịch, các chức năng còn lại sẽ bị phong ấn hết. Tiểu Vân lượn quanh 1 hồi trong chợ. Khi thì sờ món này 1 tí, khi thì vuốt món kia 1 lát, hắn muốn đào bảo
Đi hoài mà không có món nào ưng ý, bởi giá cả với giá trị chênh lệch nhau không nhiều hắn không mua. Hắn không thích chuyển tới chuyển lui 1 đống thứ chỉ để lời từng món tiền nhỏ. Bên kia có một đám đông tụ tập làm gì vậy? Tiểu Vân hiếu kỳ đi qua xem thì nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-than-ma/2690668/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.