Chương trước
Chương sau
Bàng Thống xuống địa ngục uống trà trọn vẹn hai tiếng đồng hồ. Theo hệ thống nhắc nhở, người chơi mỗi lần chết thì thời gian hồi sinh sẽ lâu hơn 1h. Thí dụ như ngươi chết 10 lần, thời gian để hồi sinh sẽ là 10h. Trong thời gian 10h đó thì không biết ngươi đã bị người chơi khác vượt mặt xa như thế nào rồi.

Kể ra cũng không nên chết nhiều a. Vừa bị rơi trang bị, tuột hẳn 1 cấp, quan trọng là lãng phí thời gian. Cái gì? Ngươi không biết chết là rớt liền 1 cấp à?

Bàng Thống quả thực không biết điều này cho đến khi hệ thống giải thích. Còn may người ta cấp 1 là cấp thấp nhất không thể tuột cấp nữa, nếu không giờ này cấp của Bàng Thống là -1 rồi.

Hai giờ qua đi, Bàng Thống lần nữa nhìn thấy ánh sáng. Vẫn là cái tân thủ thôn mộc mạc vừa rồi. Lạc Gia thôn nằm dựa núi, có suối chảy qua, cây cỏ xanh um, địa thế rất đẹp mắt.

Bất quá hắn chết lần hai, người chơi khác chỉ chết lần một cho nên chỉ có một giờ là người ta lũ lược hồi sinh cả rồi. Lúc này tất cả người chơi đã kéo nhau đi đánh quái, trong thôn lúc này vắng vẻ chỉ còn một mình Bàng Thống.

- Nói chơi game thì không thể thiếu cái gì? Đó là nhiệm vụ! Được rồi, nhà trưởng thôn

Bàng Thống ung dung đi đến nhà của thôn trưởng, giờ khắc này cái nhà bị sét đánh cháy của lão thôn trưởng đã hồi phục lại rồi. Hắn đến liền trực tiếp gặp mặt lão thôn trưởng diễn quá nhập tâm này.

- Chào ngươi, dũng sĩ Bàng Thống! Ta thấy ngươi thể hình cường tráng, không biết có thể giúp lão già này ra đầu thôn bắt 5 con gà nòi về giúp ta không?

- Lão thôn trưởng yên tâm, ta sẽ đi bắt về cho ngươi

Bàng Thống mỉm cười thắm thiết, cơ thể lại giữ khoảng cách thật xa thôn trưởng, chỉ sợ ông ta lại kể tích xưa thì chết oan uổng.

- Ting, ngươi nhận được nhìn vụ Bắt Gà từ thôn trưởng, khen thưởng: 5.000 EXP.

Tiến độ: Gà nòi (0/5)

- 5 con gà, quá dễ.

Tiếp nhận nhiệm vụ, Bàng Thống hăng hái chạy ra cửa thôn.

Xa xa trông thấy hàng người vừa rồi, phải có gần nghìn người đang bao quanh cái khu vực Gà nòi.

- Trời má, nhiều vậy giết quái làm sao?

Bàng Thống hai mắt mở to. Có thể phát hiện người chơi chỉ bao quanh một vòng, không ai xông vào đánh quái.

- Làm sao?

Bàng Thống tò mò bước lại. Lúc này mới phát hiện cả nghìn người chơi đang đứng thành một chiến tuyến đối diện lũ gà, tất cả đều đứng trong vòng an toàn, căn bản không ai bước ra đánh quái.

Đã chết hai lần, Bàng Thống không muốn phải sơ suất để chết thêm lần nữa. Nhiều người như vậy không dám bước ra nhất định có chuyện chẳng lành.

Bàng Thống đưa mắt nhìn sang lũ gà, đám gà này có khí chất cương mãnh, dáng vẻ hùng dũng, oai vệ, nhất định rất hiếu chiến.

[Gà Nòi Lắm Lông]

Cấp: 1

HP: 150

Công kích: 10 ~ 15

Nói rõ: gà chọi hiếu chiến với những lối đá hiểm hóc.

Vãi, quái dã ngoại thuộc tính biến thái như thế? Đơn giản HP gần bằng một người chơi, công kích lại cao hơn mấy điểm. Một người đánh đơn nhất định không lại, thế hai người đánh không được sao? Bàng Thống thắc mắc trong lòng.

- Haha, một đám nhát gan, chỉ có con gà cũng không dám đánh, xem ta!

Đó là một thanh niên nhiệt huyết bừng bừng, không biết đào đâu ra một cây cuốc, hẳn là nãy giờ đi tìm trong thôn. Thanh niên đó bước ra oai dũng, tay chỉ đám gà quát:

- Gà yêu chớ lộng hành, xem kiếm! À nhầm, xem cuốc!

Dứt lời, cuốc trên tay mạnh mẽ xông lên.

Phanh - 36!

- Woa!

Sát thương thật lớn, chúng người chơi kinh hô. Bàng Thống cũng có chút hâm mộ. Hệ thống tặng cho cây kiếm cùi, trang bị vào cũng chỉ có 9 ~ 10 điểm công kích.

Phải nói cây cuốc đó đúng là cực phẩm.

Bất quá ở đằng xa, chiến sĩ kia vừa vung một cuốc, chỉ thấy cả bầy gà gần đó bỗng nhiên đập cánh song phi, nhắm hướng hắn mà tung cựa, trông không ít hơn 20 con!

- Ây da!

Chiến sĩ nọ hết hồn, Bàng Thống cũng trợn mắt. Móa, mấy con gà lắm lông này cấp 1 đã mạnh thế mà còn chơi quần công a, còn có thiên lý hay không!

Rất nhanh một đoàn sáng chiếu lên, bầy ra tản đi để lại phía sau lông vũ đầy trời cùng cây cuốc của chiến sĩ nọ.

Cây cuốc lừng lững như thể đang nói chủ nhân của nó đã anh dũng hy sinh như thế nào.

- Các vị!

Đang lúc chúng người chơi không biết làm cách nào thì một giọng nói trầm ổn vang lên, lập tức thu hút được sự ý của quần hùng.

Đó là một ông chú trung niên chững trạc, nhìn khí chất, lúc còn ở Trái Đất chắc hẳn là một doanh nhân. Ông ta đứng trên hòn đá cao và nói:

- Các vị cũng chứng kiến đám gà nòi lắm lông này mạnh mẽ, cũng chứng kiến chúng còn chơi quần công. Một người đương nhiên giết không lại, vậy năm người, mười người? Đồng ý là hệ thống chỉ cho tổ đội có 5 người tối đa, nhưng chỉ cần giết được lũ gà, chỉ có người hoàn thành nhiệm vụ rồi thăng cấp, lũ gà này chỉ còn là mây khói! Một người vì mọi người, mọi người vì một người! Mọi người xách kiếm lên, giết!

Nói đến hùng hồn đại nghĩa, để cho chúng nhân máu nóng sôi trào, Bàng Thống hai mắt cũng lấp loé, ý định ăn hôi (người ta bỏ lực còn mình ăn ké) xuất hiện trong đầu.

- Giết!

Lạc Gia thôn thanh âm đồng thành của chúng người chơi vang lên dữ dội. Bầy gà nòi mấy trăm con cũng theo đó gáy vang.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.