Chương trước
Chương sau
Đại chiến người gà trong nháy mắt nổ ra. Cả nghìn người chơi hùng hổ xông vào bầy gà nòi lắm lông, kiếm trên tay thay nhau huy động, xạ thủ bắn hết tiễn càng là cầm cung nện như kiếm, nói mới biết xạ thủ bắn hết tiễn thì phải mua a, nếu học được kỹ năng chế tạo thì còn tốt.

Pháp sư thì sức mạnh phép thuật ở những cấp đầu như vậy quá yếu, sau khi quăng xong chiêu thức cơ bản thì cầm gậy bay vào tả xung hữu đột.

Làm sao lũ gà lại quá mạnh, dẫn đến tử thương vô số, lông gà bay đầy trời.

Tiếng kinh hô cùng tiếng chiến đấu vang lên không ngừng, loạn thành một đoàn, chiến trận vô cùng kịch liệt. Trong lòng các người chơi kêu khổ không dứt, mới cấp 1 đã kịch chiến khó khăn như vậy, sau này mỗi một cấp đi càng khó khăn a.

Khoảng cách một tiếng sau đó, bãi quái Gà nòi lắm lông cuối cùng cũng bị người chơi dọn sạch, muốn làm mới lần nữa hẳn phải nửa tiếng sắp tới.

Lần này chúng người chơi chết trận hơn phân nữa, còn lại đám còn sống thì không có ai lên được cấp 2, bao gồm Bàng Thống.

Ngươi không biết sao? Nếu một mình giết được con gà khốn nạn này thì kinh nghiệm có thể nhảy lên 1 - 2%, đằng này tổ đội 5 người kinh nghiệm chia ra, hơn nữa cả tiếng đồng hồ quần ẩu một đội giết cùng lắm được 3 4 con gà, kinh nghiệm nhích lên được cấp 1 5% là mừng lắm rồi.

- Không xong, cứ thế này sẽ kẹt ở tân thủ thôn cả năm!

Bàng Thống lùi ra khỏi nhóm người, một mình đi đến bên suối nghĩ ngơi, miệng thở phì phò.

Con suối này cách bãi quái gà rất xa, có thể nhìn thấy đám người chơi đằng xa lít nhít. Hắn sợ đứng đó nữa mình sẽ bị ngột chết.

- Cũng may Bàng Thống ta cao tay, hai mắt sáng suốt!

Không sai! Bàng Thống đã giết được 3 con gà, khoảng cách hoàn thành nhiệm vụ chỉ thiếu 2 con. Hắn để dành kỹ năng Trọng Kích nhắm vào những con gà thấp máu, bất quá cũng cần một phần vạn may mắn mới có thể cướp được thịt gà từ trong tay hàng chục người chơi xung quanh.

Bàng Thống không có tổ đội cho nên một mình hưởng hết kinh nghiệm, lúc này cây kinh nghiệm của hắn là cấp 1 8%!

- Lên cấp đúng là trần ai gian khổ a, haizz.

Bàng Thống trong bụng kể khổ, tay gối đầu định đánh một giấc, tranh thủ hồi sức để tí đám gà làm mới còn sức mà tử chiến với chúng.

Bất quá hắn nhíu mày lóng tai nghe, bên tai dường như nghe thấy tiếng ai đó đang chiến đấu, nghe thanh âm đoán chừng cách đây cũng hơi xa.

Chẳng lẽ đang có người ở khu vực quái khác chiến đấu? Vô lý!

Mang theo kinh nghi, Bàng Thống lần theo thanh âm ba động đằng xa mò tới.

- Khu quái Hươu Sao cấp 5!

Bàng Thống khẽ kinh hô, vội vàng nằm úp sau tảng đá khổng lồ, tay cầm bụi cây che đầu, lén đưa mắt quan sát. Núp cho kỹ, lỡ như lũ hươu này thuộc phái chủ chiến quần công thì hắn chỉ có nước xuống địa ngục uống trà thôi.

Một con gà nòi đã khó chơi rồi, ai có thể đánh cùng đám Hươu Sao cấp 5 này chứ?

Rất nhanh thân ảnh một mỹ nhân xuất hiện trong tầm mắt của Bàng Thống. Hắn nhất thời mở to mắt, chỉ thấy mỹ nhân phía trước vóc dáng hoàn mỹ, lòi lỏm đúng chỗ, gương mặt càng là ngũ quan tinh xảo, ngọc diện lạnh lùng, sinh thời đây là cô gái xinh đẹp nhất Bàng Thống từng được thấy. Nàng ta cũng không có một trang bị nào trên người, chỉ khác có điểm y phục một thân tím sắc tuyệt mỹ, còn có hiệu ứng bướm vàng bay lượn quanh người đẹp mắt.

Sắc Vi Lãnh Hồng - cái tên mỹ miều xuất hiện trên đầu cô ta khi Bàng Thống nhìn lâu. Nếu hắn đoán không sai, bộ y phục trên người của Sắc Vi Lãnh Hồng là được hệ thống tặng khi xuyên không đến lục địa Violet với số tiền khủng.

Bàng Thống biết được điều này là do khi nãy đại chiến với lũ gà, có rất nhiều kẻ ca thán: sao không có người chơi VIP nào ở thôn chúng ta vậy?

Kẻ thì nói: người chơi nhiều tiền chuyển thành VIP được tặng hẳn vài bộ thời trang có thuộc tính cường hãn, được rồi, tuy nói sau này thuộc tính đó không dùng được nhưng với thời điểm khởi đầu thì vô cùng lợi hại, có thể thoải mái đánh quái! Đúng là hệ thống phân biệt giàu nghèo mà.

Bàng Thống đoán lúc xuyên không do quá ham ngủ mà hắn đã bỏ qua nhiều thứ rồi, đại loại như người chơi VIP.

- 130!

Một kiếm chém qua bay 130 HP của con Hưu Sao, Sắc Vi Lãnh Hồng ngọc dung lạnh nhạt liên tục vung kiếm. Để cho Bàng Thống liên tục hít hơi lạnh, sát thương của con bé này quá khủng bố rồi, e rằng chém hắn chỉ cần hai kiếm, à không một kiếm rưỡi mà thôi. Phải biết là giáp của Bàng Thống xa xa không trâu bằng con Hươu Sao này nha.

Nghĩ tới mình giết gà cũng khó khăn, Bàng Thống có phần ngậm ngùi.

- À đúng rồi, quyển Thần Ma sách!

Bàng Thống hai mắt sáng lên, hắn quên bén đi khả năng phát họa và triệu hồi của Thần Ma sách, cái khả năng biến thái a. Được rồi, đã nhớ ra thì Bàng Thống muốn phát họa lũ Hươu Sao này ngay, triệu hồi con Hươu Sao đi giết gà làm nhiệm vụ sẽ dễ mà nhỉ? Bàng Thống trong lòng cười to, bất quá sau đó lại hủy bỏ ý định đi giết gà, như vậy quá lộ liễu, sẽ để lộ bí mật của Thần Ma sách, hắn không muốn trở thành công địch của toàn bộ người chơi đâu.

Bàng Thống núp sau tảng đá lấy Thần Ma sách ra xem, đang định hỏi hệ thống sử dụng thế nào thì hắn nhìn thấy trang sách đầu tiên đã bị vẽ trên đó.

Một cái mũi heo...

- Đây là...

Bàng Thống nheo mắt kinh nghi. Hắn nhớ đến ban đầu khi lạc ở trong rừng bị con heo mọi đô con ủi chết, hắn đã dùng chính quyển sách này chống đỡ nha.

Chẳng lẽ đây là con heo mọi đô con đó?! Nó cấp 30 đấy nhá!

- Triệu hồi!

Bàng Thống không chờ được thực hiện triệu hồi. Lệnh này vừa ra, Thần Ma sách sáng lên một chút, trước mặt Bàng Thống lập lòe tinh quang, một đoàn sáng trắng xuất hiện, tiếp theo đó từ bên trong đoàn sáng truyền tới tiếng heo kêu gào rít gào.

Cái tiếng kêu này Bàng Thống không thể nào quên được, hai mắt hắn nhất thời rực sáng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.