Mặt Chu Tiếu Đông đỏ bừng, tựa như một bông hoa hồng mới được hái xuống.
Ngụy Vũ Thông mấy lần muốn bắt chuyện với Chu Tiếu Đông, nhưng đều vì sắc mặt của cậu mà từ bỏ, bởi anh thật sự sợ nếu Chu Tiếu Đông lại đỏ mặt nữa thì mạch máu sẽ quá tải mà vỡ mất.
Im lặng ăn xong bò bít tết.
Hai người không chỉ không nói chuyện với nhau, ngay cả mắt cũng không nhìn đối phương.
Chu Tiếu Đông vẫn cắm mặt vào tảng thịt bò cùng dao nĩa trên bàn.
Thỉnh thoảng Ngụy Vũ Thông cũng có nhìn Chu Tiếu Đông, nhưng vì hành vi muốn nhét đầu vào bụng của cậu, mặc kệ anh cố gắng thế nào, cuối cùng cũng chỉ nhìn được cái đỉnh đầu của cậu mà thôi.
Ngụy Vũ Thông cắt miếng thịt bò, không cẩn thận xoẹt một cái cứa vào mặt bàn, phát ra tiếng vang vô cùng chói tai.
Chu Tiếu Đông phản xạ ngẩng đầu lên nhìn anh, những người xung quanh cũng không hẹn mà cùng quay đầu lại hướng này.
Ngụy Vũ Thông áy náy cười với Chu Tiếu Đông: “Thật xin lỗi!”
“…” Chu Tiếu Đông cảm giác được các tầm mắt ở xung quanh, biết những ánh nhìn này cũng không có ý sâu xa nào khác, nhưng cậu vẫn cảm thấy chột dạ, hạ giọng không quá thoải mái: “Không sao.”
Ngụy Vũ Thông giơ ly rượu đỏ lên, cười có chút bất đắc dĩ: “Đừng chỉ cắm đầu ăn thế!”
“…Ừ.” Chu Tiếu Đông ngơ ngác nâng rượu lên chạm ly với Ngụy Vũ Thông.
Ngụy Vũ Thông thuận miệng tán gẫu, “Mùi vị rượu cũng không tệ, nhưng chúng ta chắc chắn sẽ không uống hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-troi-sinh-lam-thu/204565/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.