Khang Phi rất vất vả mới đè được ham muốn trong người, kim đồng hồ lúc này đã điểm qua rạng sáng hai ba giờ, Khang Phi không ngủ được, mặc dù quá trình Hạ Vũ đồng ý có chút không biết nên khóc hay nên cười, cũng có chút không thể làm gì được, nhưng điều này chẳng ảnh hưởng đến nội tâm kích động của Khang Phi.
Từ nhỏ Khang Phi đã không có mục tiêu xác định, không giống cha gã thích kinh doanh, thích kiếm tiền, lại không giống mẹ gã đắm mình trong nghệ thuật, gã không ngu dốt, thành tích học tập vẫn luôn có tên trong top đầu, tế bào nghệ thuật cũng rất phát triển, khi còn bé học qua piano, thầy giáo vẫn luôn khoe gã có thiên phú, đến mẹ gã cũng vì thế mà rất tự hào.
Có lẽ đạt được quá dễ dàng, Khang Phi cũng chẳng hứng thú lắm, kiên trì không được bao lâu liền bỏ, sau đó cũng say mê cờ vua, kèn saxophone… Ngược lại Lộ Nam Minh rất cố gắng, học piano đã rất nhiều năm.
Khi đó có người nói Khang Phi trời sinh đa tình cũng vô tình, nguyên nhân chính là yêu thích nhiều, bởi vì vô tình mà không mở lòng, cuối cùng chỉ sợ sẽ trở thành kẻ vô tích sự.
Mới đầu nghe mọi người nói vậy, Khang Phi cũng tức giận.
Sau khi cha mẹ ly hôn, Khang Phi dần dần cảm thấy người ta nói cũng đúng, thật sự bản tính của mình vừa đa tình vừa vô tình, bằng không vì sao trước đó cảm thấy thích người ta, nhưng một khi lên giường lại chẳng còn hứng thú nữa?
Đến khi gặp Hạ Vũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-troi-sinh-lam-thu/1289145/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.