Khang Phi phiền muộn cúi đầu gặm lỗ tai Hạ Vũ, thể hiện bất mãn của mình.
Hạ Vũ né hai cái, phát hiện không thể tránh được cuối cùng để mặc gã thích làm gì thì làm, còn mình thì chăm chú xem phim.
Khang Phi phát hiện mình lại không được để ý đến, cảm thấy hoàn toàn bất lực. Chẳng lẽ gã mờ nhạt đến thế sao? Chẳng lẽ kỹ thuật hôn của gã giảm đi rồi sao? Chẳng lẽ Hạ Vũ thật sự thật sự một chút cảm giác cũng không có sao?
Ở cùng Hạ Vũ hơn nửa năm, Khang Phi chẳng học được cái gì ngoại trừ khả năng kiềm chế vô cùng kì diệu. Gã biết rõ bản thân cứ buồn bã đau khổ cũng chẳng được gì, nếu cứ thế chắc gã phải xót xa đến chết, Hạ Vũ cũng chẳng may mảy để ý đến. Chủ yếu là do Hạ Vũ không ý thức được cậu đã làm tổn thương gã.
Khang Phi tự an ủi bản thân cả ngày, tâm trạng mới tốt hơn một chút, mặt dày nhắc nhở: “Vũ Vũ, em lạnh lùng bỏ rơi anh thế, anh đau lòng muốn chết.”
Khang Phi vẫy tay trước mặt Hạ Vũ một vòng, nhìn thấy cậu vẫn không lên tiếng.
Khang Phi giải thích: “Đau lòng không nhất định sẽ khóc, có chút buồn trong lòng thôi.”
Hạ Vũ im lặng một lúc, đột nhiên thở dài như ông già: “Anh trẻ con quá, thích làm nũng như thế.”
Đứa trẻ thích làm nũng nào đó lập tức ngất ngây trong gió.
Hạ Vũ hôn một cái lên má phải Khang Phi, sờ sờ mái tóc mềm mại của gã nói: “Ngoan nghe lời nào, em xem phim trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-troi-sinh-lam-thu/1289144/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.