Không Màu:╭(╯3╰)╮
Rau Rừng Không Có Màu Đỏ: -_-||| Bây giờ có thể nói nguyên nhân chưa?
Không Màu: ~(@^_^@)~ Tất nhiên là vì em thích anh rồi!
Không Màu: Không Sama, em cực kì thích anh, từ khoảnh khắc nghe được giọng nói của anh…
…
Rau Rừng Không Có Màu Đỏ: Có việc out trước, chào ~
Không Màu: …
Lộ Nam Minh kiên quyết log out.
Bạch Văn liên tục gửi mess đi, toàn bộ đều như chìm sâu dưới biển, Bạch Văn thở dài một tiếng, lại sửa tên QQ của mình thành Rau Muống Xanh Ngắt, nhìn thấy hai cái nick tương tự nhau, trong lòng Bạch Văn cực kì thỏa mãn.
Từ đó, Bạch Văn không gặp được Rau Rừng Không Có Màu Đỏ nữa, nhưng cậu chẳng thương tâm chút nào.
Chịu thôi, ai bảo chồng cậu hay xấu hổ quá làm chi?
Khang Phi nghe xong suy nghĩ của Bạch Văn thì sờ mũi: “Em có thể giả làm bạn cậu ấy, sao trước không thử trở thành bạn của cậu ấy xem sao?” Gã đã sớm lĩnh giáo qua chuyện Bạch Văn quá tự kỷ, vì thế suy nghĩ này của Bạch Văn không khiến gã kinh ngạc lắm, chỉ là cảm thấy cậu có chút đần độn, biết rõ quá nhiệt tình sẽ không có kết quả, tại sao lại vẫn cứ trực tiếp như thế chứ? Gã nghĩ Bạch Văn và Lộ Nam Minh có thể trở thành bạn bè được mà.
Bạch Văn xấu hổ nói: “Haiz, ai bảo em vừa thấy anh ấy liền không nhịn được muốn bày tỏ tình yêu của em dành cho ảnh ngay và luôn chứ?” Sự thật là, chẳng qua cậu cảm thấy nếu cứ tiến hành theo tuần tự thì thực sự không phù hợp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-troi-sinh-lam-thu/1289111/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.