Khi Trầm Mặc đã ăn phát ngán bánh bao, chuẩn bị chào tạm biệt Lý Bá, thì Lý Bá bỗng tủm tỉm cười nói: “Muốn học làm bánh bao không?”
Trầm Mặc suy nghĩ một lúc: “Học làm?” Thế có nghĩa là mình chẳng cần phải đi mua cũng được ăn, lại có thể tiết kiệm tiền nữa.
“Ta muốn.” Trầm Mặc gật đầu.
Đinh, người chơi Trầm Mặc bái Lý Bá làm thầy, học tập cách làm bánh bao.
“Trước tiên, ngươi phải đi thu thập 10 cân bột mì.” Lý Bá cười tủm tỉm nói.
Gì? Bột mì phải thu thập mới có? Không phải làm từ lúa mạch sao?! Trầm Mặc trợn tròn mắt.
Hệ thống thông báo: Nhiệm vụ: Đánh quái vật đất bùn, thu thập 10 cân bột mì. Tiến độ: 0/10.
Hả? Đánh quái vật đất bùn?!
Trầm Mặc nhìn một đám bọt trong suốt phun phì phì ra từ miện đám quái vật mà câm nín, đừng nói bánh bao hắn ăn là làm từ bột mì rớt ra từ trong bụng đám đó nha, làm sao bây giờ, hắn có chút muốn ói rồi.
Giơ cái đao nhỏ rỉ sét lao về phía đám quái vật, Trầm Mặc bi thảm phát hiện đâm không tới.
Đám quái vật vây quanh Trầm Mặc, một đám hướng Trầm Mặc mà áp lên người hắn, một phát chết tươi.
Tại điểm hồi sinh, Trầm Mặc nhìn tiền trong túi, quyết định không mua bánh bao nữa, mà tới cửa hàng vũ khí, mua một cái đao sắc bén hơn.
Ngắm chuẩn một con quái vật đất bùn đứng một mình, Trầm Mặc đâm xuống một cái, qua vài nhát, con quái vật đã không thấy đâu, trên mặt đất có một vật trắng trắng hình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-tinh-dinh-lo-tru-de/204623/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.