Chương trước
Chương sau
T HÔN
Hàn Diệp cùng đồ đệ chờ năm nhỏ hủ nữ tổ đội đến Ngân Ngai Tuyết Nguyên kiếm nhật kí quái vật, mấy nữ sinh hàng ngày hay líu ríu cư nhiên hôm nay trầm mặc, đánh được mấy giờ mới có người nói chuyện.
[Đội ngũ] Thanh Liễu Thu Hàn: sư phụ
[Đội ngũ] Thủy Tích Nhất Kiến Như Cố: làm sao vậy?
[Đội ngũ] Thanh Liễu Thu Hàn: sư nương hôm nay cư nhiên không dính lấy sư phụ
[Đội ngũ] Gà Nhỏ Màu Xanh: Điểm Yên không phải thượng sao cư nhiên lâu như vậy không tới cướp Thủy Tích đại nhân của chúng ta.
[Đội ngũ] Mèo Ăn Cá: ╮(╯▽╰)╭ chịu thua, Đa Điểm cư nhiên thật sự không có tới cướp người
[Đội ngũ] Dưa Leo Chiếm Cây Hoa Cúc: Thủy Tích đại nhân nói xem, Đa Điểm rốt cuộc đi đâu
[Đội ngũ] Thủy Tích Nhất Kiến Như Cố: ai biết cậu ấy đi đâu
[Đội ngũ] Gà Nhỏ Màu Xanh: cười gian ING, Thủy tích đại nhân sinh khí
[Đội ngũ] Mèo Ăn Cá: hắc hắc hắc hắc ~~
Hàn Diệp cũng thấy Diệp Triều Thiên có điểm gì là lạ, bình thường thời điểm chơi game thích nhất ngồi cạnh anh cọ cọ, hôm nay lại mạc danh kỳ diệu mà đem sách vở ôm đến một bên, ngẫu nhiên trộm vươn đầu nhòm vào màn hình nhìn nhìn xong lại quay đi, không biết làm cái quỷ gì.
[Mật ngữ] Điểm Yên Khán Nhĩ Sái: huynh đệ giúp cái đang rất vội…
[Mật ngữ] Ngày Hữu Cuồng Ít: ngươi là ai? Đang luyện cấp, không rảnh
[Mật ngữ] Điểm Yên Khán Nhĩ Sái: oa dựa vào, lão tử mỗi ngày cùng ngươi xoát BOSS, nhanh như vậy liền quên
[Mật ngữ] Ngày Hữu Cuồng Ít: ( ⊙ o ⊙) Cua Gái huynh? Đánh Số huynh? Quyền huynh?
[Mật ngữ] Điểm Yên Khán Nhĩ Sái: Thủy Tích -_-#
[Mật ngữ] Ngày Hữu Cuồng Ít: ( ⊙ o ⊙) đây là acc chính của ngươi?
[Mật ngữ] Điểm Yên Khán Nhĩ Sái: đây vốn là acc ta, trước kia vào acc Thủy Tích cùng ngươi oánh BOSS
[Mật ngữ] Ngày Hữu Cuồng Ít: ách, Thủy tích số 1.....
[Mật ngữ] Điểm Yên Khán Nhĩ Sái: đúng rồi, một câu giúp hay không giúp?
[Mật ngữ] Ngày Hữu Cuồng Ít: đương nhiên giúp, vì huynh đệ giúp bạn không tiếc cả mạng sống, nói đi
[Mật ngữ] Điểm Yên Khán Nhĩ Sái: đủ nghĩa khí!
[Mật ngữ] Ngày Hữu Cuồng Ít: (O_O)? Muốn làm cái gì?
[Mật ngữ] Điểm Yên Khán Nhĩ Sái: hướng Thủy Tích cầu hôn
[Mật ngữ] Ngày Hữu Cuồng Ít: (⊙o⊙) a! Thủy Tích huynh đệ là nam ấy nha
[Mật ngữ] Điểm Yên Khán Nhĩ Sái: Ít nói nhảm, là huynh đệ liền giúp, nghe ta đây…
Vì thế 10 phút sau, thành Lạc Dương rơi đầy hoa hồng.
[Loa] Ngày Hữu Cuồng Ít: Thủy Tích thân mến, lần đầu tiên anh thấy em liền thích đó, đồng ý quen anh không╭(╯3╰)╮
[Loa] Ngày Hữu Cuồng Ít: Thủy Tích, chúng ta nam chưa lấy vợ nữ chưa gả chồng quả thực trời sinh một đôi a ╭(╯3╰)╮
Hàn Diệp chấn kinh, Ngày Hữu Cuồng Ít như thế nào đột nhiên động kinh?! Mấy nữ sinh vừa nhìn thấy loa liền hét ầm lên, không ngừng kêu ủng hộ ủng hộ, làm Hàn Diệp cũng không biết phản ứng như thế nào, kết quả Ngày Hữu Cuồng Ít cư nhiên hiện ra ở trước mặt anh.
[Mật ngữ] Thủy Tích Nhất Kiến Như Cố: ngươi làm sao vậy? Đừng nói giỡn
Ngày Hữu Cuồng Ít quỳ gối trước mặt Thủy tích thâm tình nói: “Thủy Tích em cảm nhận được thâm tình của anh sao?”
Thủy Tích lui ra phía sau từng bước, “Ngươi uống lộn thuốc? Ta là nam a....”
Trầm mặc vài giây, Ngày Hữu Cuồng Ít tiếp tục thâm tình nói: “Anh không ngại, ở trò chơi em là nữ là được rồi.”
Thủy tích quá sợ hãi, anh được hoan nghênh như vậy sao?
Thanh Liễu Thu Hàn ở bên cạnh thêm mắm thêm muối: “╮(╯▽╰)╭ sư phụđây là chuyện không có biện pháp khác rồi, thứ nhất sư phụ là Nga Mi, tiếp theo sư phụ là nữ Nga Mi, lại là vị Nga Mi chưa kết hôn lần nào cuối cùng, sư phụ là vị hôn thê Nga Mi cao cấp, không bị cầu hôn mới là lạ.”
Hàn Diệp lại một lần nữa cảm giác được chơi acc nữ không có gì là hay, anh sẽ không nói mình là người khác, chỉ biết dùng câu ‘ta là nam nhân’ cự tuyệt Ngày Hữu Cuồng Ít, chính là người ta căn bản không thèm để ý thân phận của anh, vẫn quỳ trên mặt đất chờ anh đáp ứng, ngẫu nhiên lại phát cái loa dùng icon hoa hồng, Hàn Diệp sợ tới mức chuẩn bị logout.
Cả đêm Điểm Yên im lặng lúc này mới gởi thư tín đến chê cười anh: “Hắc hắc, thực được hoan nghênh a.”
Thủy Tích phía sau chính là tâm phiền ý loạn nổi giận đùng đùng đáp: “Vui sướng khi người gặp họa!”
[Mật ngữ] Điểm Yên Khán Nhĩ Sái: không dám không dám, muốn em giúp anh không?
[Mật ngữ] Thủy Tích Nhất Kiến Như Cố: tốt, cậu đi giúp tôi cự tuyệt hắn
[Mật ngữ] Điểm Yên Khán Nhĩ Sái: chính là anh có nghĩ tới hay không lần này cự tuyệt hắn về sau cũng sẽ phát sinh loại sự tình này
[Mật ngữ] Thủy Tích Nhất Kiến Như Cố: không thể nào…
[Mật ngữ] Điểm Yên Khán Nhĩ Sái: chẳng lẽ đây là lần đầu tiên anh bị cầu hôn?
[Mật ngữ] Thủy Tích Nhất Kiến Như Cố:…
[Mật ngữ] Điểm Yên Khán Nhĩ Sái: xem đi, bất quá em có phương pháp giúp anh giải quyết buồn phiền
[Mật ngữ] Thủy Tích Nhất Kiến Như Cố: nói nói
[Mật ngữ] Điểm Yên Khán Nhĩ Sái: O(∩_∩)O~ cùng em kết hôn
[Mật ngữ] Thủy Tích Nhất Kiến Như Cố: (⊙o⊙) a! Lại là kết hôn
[Mật ngữ] Điểm Yên Khán Nhĩ Sái: chính là anh nghĩ đi a, chỉ cần anh kết hôn liền sẽ không có người tới quấy rầy, bằng không loại sự tình này cuồn cuộn không ngừng, hơn nữa cùng em kết hôn anh lại không có gì tổn thất đúng không
[Mật ngữ] Thủy Tích Nhất Kiến Như Cố: nhưng tôi là nam a
[Mật ngữ] Điểm Yên Khán Nhĩ Sái: kế tạm đối phó, ha hả O(∩_∩)O~
Hàn Diệp nhìn Diệp Triều Thiên chỉ lộ ra nửa đầu, miễn cưỡng trả lời: “… Được rồi.” Ít nhất cùng Điểm yên kết hôn tốt hơn so với Ngày Hữu Cuồng Ít.
Hàn Diệp chỉ định cùng Điểm yên tổ đội đến Nguyệt Lão đăng kí một chút, sau đó lấy danh hiệu ‘Điểm Yên Khán Nhĩ Sái Nương Tử’ chắn hoa đào là tốt rồi, ai ngờ trong lúc anh không để ý, Điểm yên lập tức cùng Ngày Hữu Cuồng Ít giống nhau cuồng xoát loa.
[Loa] Điểm Yên Khán Nhĩ Sái: ~~o()o~~ các huynh đệ của ta, các bằng hữu tỷ muội, ta Điểm Yên rốt cục cùng với lão bà thân mến Thủy Tích kết hôn
[Loa] Điểm Yên Khán Nhĩ Sái: ~(≧▽≦)/~ chỉ cần ở danh sách bạn chí cốt mong làđều tới tham gia hôn lễ, không ở trong danh sách ta sẽ thông tri, cám ơn.
[Loa] Điểm Yên Khán Nhĩ Sái: lão bà, ta thề sẽ yêu ngươi cả đời ╭(╯3╰)╮
Xoát xong loa lại bắt đầu phóng pháo hoa, trong chốc lát trước mặt Thủy Tích phóng ILOVEYOU một hồi, phô trương phóng luôn hoa hồng đỏ toàn thành đều xem được, cái gọi là cả thành chết chìm dưới biển hoa hồng là đây. Tuy rằng Điểm Yên cả ngày cùng Thủy Tích ở một chỗ, bất quá loạn rống tỏ tình ở trên loa như vậy nên các bằng hữu đều có một câu chúc mừng, trong lúc nhất thời tên Thủy Tích lại trở thành nhân vật phong vân, thậm chí còn có loa đồng tình với Ngày Hữu Cuồng Ít mắng Thủy Tích.
Hàn Diệp đi đến trước mặt Diệp Triều Thiên nghiêm mặt nói: “Kết hôn mà thôi không cần làm thành như vậy đi.”
Diệp Triều Thiên nhìn anh cười, “Em đây chơi lâu như vậy có rất nhiều bằng hữu, kết hôn là đại sự đương nhiên phải lo liệu chu toàn a.”
Không muốn đánh vào người đang cười, Hàn Diệp hòa khí nói: “Cũng không cần kiêu ngạo như vậy đi.”
“Sẽ không quá phô trương? hơn nữa như vậy cũng có thể làm cho những người khác biết anh kết hôn, về sau sẽ không có phiền toái.” Diệp Triều Thiên vừa nói một bên đem Hàn Diệp ấn trở về ngồi xuống.
Thời điểm lui về máy tính, Diệp Triều Thiên ủy khuất hỏi: “Hàn Diệp, anh một chút đều không có cảm động sao?”
Màn hình đầy hoa hồng còn đang rơi, Hàn Diệp trầm mặc vài giây, nhỏ giọng nói: “Cảm động.” Diệp Triều Thiên thề hắn nhìn thấy vành tai hồng hồng của Hàn Diệp.
Hôn lễ thực long trọng, bang chủ Thánh Nữ Minh Giáo mang theo mọi người trong bang đến đây hơn nữa cũng là bằng hữu của Điểm Yên, nhiều người đến mức làm anh và cậu rớt mạng hai lần. Thời điểm kiệu hoa dạo phố, Hát Hay Múa Giỏi mang theo đám chị em phụ nữ đi một bên, Chín Ngày Tiêu Dao mang theo nhóm nam đi một bên, thống nhất cưỡi Lục Hành Điêu làm đội danh dự, thu hút người đi theo vô số.
[Mật ngữ] Điểm Yên Khán Nhĩ Sái: lễ đường chuẩn bị tốt không?
[Mật ngữ] Hát Hay Múa Giỏi: ít dong dài, đã sớm chuẩn bị tốt. Cả chủ hôn đều tốt lắm.
Ấn theo ý tưởng của Điểm Yên là sau tiến lễ đường còn muốn hảo hảo hành lễ, ai ngờ vừa đi vào lễ đường liền lập tức đấu võ, nơi nơi đều là loạn phóng kỹ năng, đàn người đuổi giết cùng phản truy giết cùng với một đám người chuyên môn đuổi giết chú rể, hai tay tứ thủ, Điểm Yên ngay cả thời gian đánh chữ đều không có mà là nơi nơi chạy loạn trối chết, mãi đến khi phụ bản hôn lễ đã đến giờ đóng cửa đều chưa thấy Thủy tích.
[Mật ngữ] Điểm Yên Khán Nhĩ Sái: (╰_╯)# ngươi không phải nói chuẩn bị tốt sao, ta luôn luôn bị giết a
[Mật ngữ] Hát Hay Múa Giỏi: oa dựa vào, lão nương muốn đánh nhau, giết người quá sung sướng
[Đội ngũ] Điểm Yên Khán Nhĩ Sái: ~~~~()~~~~ bà xã à, anh đi đâu vậy, em bị giết thiệt nhiều lần....
[Đội ngũ] Thủy Tích Nhất Kiến Như Cố: -_- tôi cũng bị giết, không ai cứu nên trở về chạy thương
[Đội ngũ] Điểm Yên Khán Nhĩ Sái: (#‵′) mấy người này rốt cục không phải bằng hữu của em.
[Đội ngũ] Thủy Tích Nhất Kiến Như Cố: nén bi thương -_-
…..
[Mật ngữ] Ngày Hữu Cuồng Ít: Điểm Yên huynh đệ, cái kia tiền vừa mới xoát loa phóng pháo hoa chi trả như thế nào?
[Mật ngữ] Điểm Yên Khán Nhĩ Sái: ách, trước ghi sổ, gần đây tiêu tiền thật nhanh
[Mật ngữ] Ngày Hữu Cuồng Ít: O__O “... Vậy ngươi vừa mới kết hôn còn phô trương như vậy
[Mật ngữ] Điểm Yên Khán Nhĩ Sái: cho nên tiền tiêu hết…Ngươi tốn bao nhiêu KNB?
[Mật ngữ] Ngày Hữu Cuồng Ít: 2330
[Mật ngữ] Điểm Yên Khán Nhĩ Sái: Ờ, tháng sau trả lại ngươi 3000 KNB
[Mật ngữ] Ngày Hữu Cuồng Ít: thành giao
Thời điểm nằm trên giường, Diệp Triều Thiên hưng phấn mà lăn qua lộn lại ngủ không được, cuối cùng rốt cục đẩy Hàn Diệp.
Hàn Diệp mơ mơ màng màng hỏi: “Làm gì?”
“Em thích anh!”
“Ách, tôi cũng thích, mau ngủ đi.” Hàn Diệp buồn ngủ vỗ vỗ bả vai Diệp Triều Thiên.
Quả nhiên lại hiểu lầm rồi, Diệp Triều Thiên liều ngồi lên trên người Hàn Diệp, “Không phải kiểu bằng hữu thích nhau, em yêu anh.”
Trầm mặc…
Diệp Triều Thiên cảm giác trái tim mình nhảy ra ngoài, nhưng là cũng sẽ không chờ mong Hàn Diệp lập tức đáp ứng hắn, không quan hệ, hắn có niềm tin sẽ làm anh đồng ý.
Hàn Diệp rốt cục mở mắt ra, đọc không ra tình tự trong mắt Diệp Triều Thiên, lòng không yên chờ phản ứng của hắn.
“Cái kia…”
“Cái gì?” Diệp Triều Thiên thấp thỏm khẩn trương hỏi.
Hàn Diệp đột nhiên động thân chụp tới khuỷu tay Diệp Triều Thiên kéo xuống, tay kia thì kéo chăn lên bao lại đầu hắn thuận thế ngã xuống giường nằm.
“Ngô… Để làm chi?” Diệp Triều Thiên vặn vẹo giãy dụa.
Hàn Diệp vỗ vỗ hắn, “Ngủ, có chuyện gì ngày mai nói sau.” Diệp Triều Thiên không ngừng vặn vẹo nghĩ muốn ló đầu ra, lại bị anh ấn càng chặt hơn.
“Không được, em, ngô, đêm nay phải nói rõ ràng! Hàn Diệp, em thích anh, thích anh thực thích anh!” Bị Hàn Diệp gắt gao đè lại không có cách nào khác thoát thân, miệng thì hàm hồ phát biểu tuyên ngôn yêu đương. Không phải nhất thời xúc động, lúc sau gặp mặt càng ngày càng thích, cũng không thể chịu đựng được người này trì độn xem hắn làm hảo đệ đệ, nếu xé rách tầng mỏng này hắn liền tuyệt không cho phép Hàn Diệp làm ốc sên cứ mãi trốn tránh không thừa nhận.
“Diệp Triều Thiên!” Hàn Diệp ngữ khí mang theo một tia ẩn ẩn tức giận.
Sợ hãi Hàn Diệp tức giận, Diệp Triều Thiên đành phải buông tha giãy dụa, lại vẫn không cam lòng nói: “Cứ như vậy cũng được, chúng ta nhất định phải nói chuyện.”
“Đã khuya, tôi không nghĩ bây giờ là thời cơ tốt thảo luận vấn đề nghiêm túc như vậy. Mặc kệ cậu nghĩ như thế nào, có chuyện gì ngày mai nói sau. Hiện tại, ngủ!” Hàn Diệp buông tay áp chế Diệp Triều Thiên ra, đem chăn đắp lên đầu, chính mình đưa lưng về phía Diệp Triều Thiên nằm xuống làm bàn thạch không nhúc nhích.
Một hơi trướng ở ngực, người này, người này, như thế nào có thể cùng trò chơi giống nhau, không có cách nào khác xử lý chuyện tình liền trầm mặc, hắn hiện tại làm sao có thể ngủ được. Mặc kệ mình tại sao trằn trọc, Hàn Diệp vẫn đang bọc chăn không nhúc nhích, Diệp Triều Thiên rõ ràng cọ đến trên người Hàn Diệp, lại phát hiện anh sống chết che mặt.
Giật mình, hắn tiến đến bên tai Hàn Diệp nhẹ giọng hỏi: “Hàn Diệp, anh không phải là xấu hổ chứ?”
“Dong dài, mau ngủ!” Hàn Diệp rầu rĩ trả lời.
“Ha hả, được rồi, ngày mai chúng ta tiếp tục thảo luận.” Diệp Triều Thiên cười tủm tỉm đáp, nguyên lai anh không phải thờ ơ.
Sáng sớm ánh dương quang cố sức len theo kẽ hở từ tấm rèm đổ vào căn phòng, tại khuôn mặt tuấn mỹ của Diệp Triều Thiên nhảy múa, đánh thức hắn đang ngủ say. Mơ mơ màng màng trợn mắt, mơ mơ màng màng hướng bên người sờ soạng, ân? Không có? Không có?! Diệp Triều Thiên mạnh ngồi dậy mang theo ánh mắt buồn ngủ quét ngang phòng, không có ai. Đi đến phòng khách, trên bàn cơm còn sữa đậu nành nóng khói bốc lên cao cùng bánh bao, phía dưới ly sữa là tờ giấy nhỏ. Diệp Triều Thiên vừa thấy liền cầm lấy, ánh mắt phun hỏa, nói cái gì ‘sáng sớm phải đi làm, cậu cứ tự nhiên, tôi phải trực ban đến cuối tuần!’
Người này như thế nào hoàn toàn trốn tránh hắn, mặc kệ là vui hay chán ghét cũng không biểu hiện ra ngoài, phải cho hắn biết rõ thái độ a, cư nhiên mất tích. Diệp Triều Thiên nghĩ, Hàn Diệp, anh muốn chạy trốn, tôi sẽ truy! Đừng nghĩ sẽ chạy thoát!
Hàn Diệp đáng thương hoàn toàn không nghĩ tới bởi vì anh thói quen trốn tránh, hoàn toàn làm bộc phát nội tâm hắc ám của Diệp Triều Thiên, là mầm mống của sau này mình bị ăn gắt gao vạn kiếp bất phục.
Đó là phản ứng của Hàn Diệp.
Bên này Hàn Diệp bị Diệp Triều Thiên thình lình phát ra tuyên ngôn tình yêu làm cho đầu óc choáng váng, đầu tiên nghĩ đến chính là tiểu tử này bị choáng đầu. Cả đời anh cuộc sống quy củ đối với Diệp Triều Thiên xảy ra tình yêu đồng tính hoàn toàn không thể thừa nhận, cho dù anh không kỳ thị đồng tính luyến ái cũng không có nghĩa là anh phải làm đồng tính luyến ái a! Từ nhỏ đến lớn nhận được giáo dục đứng đắn chưa từng biểu hiện phản nghịch, anh cho tới bây giờ không nghĩ tới mình sẽ bị nam nhân thích, nam nhân cùng nam nhân như thế nào có thể. Tâm tư phức tạp dày vò một đêm vẫn là không có cách nào khác đối mặt thông báo nên đành đứng dậy xuất môn tránh đầu sóng ngọn gió, cũng tốt, làm cho Diệp Triều Thiên bình tĩnh lại.
“Hôm nay sớm như vậy a?” Bác gái bán bữa sáng trước sau như một tiếp đón Hàn Diệp.
Đứng ở trước sạp, anh do dự đối bác gái nói: “Hai cái bánh bao, một chén sữa đậu nành.”
Bác gái một bên lưu loát đóng gói vừa cười hỏi: “Ít như vậy? Nhà cậu không phải còn có người, hai người có thể ăn no sao?”
“Ách, chính là mua cho hắn.”
“Ai? Vì cái gì? Người trẻ tuổi không ăn điểm tâm cũng không tốt…”
“Không, không có gì. Cám ơn thẩm, cháu đi trước.” Mang theo bữa sáng chạy trối chết, cũng không thể nói cho bác gái mình là vì tránh vị trong nhà kia nên mới xuất môn.
Nhẹ nhàng cất kỹ bữa sáng, hướng phòng ngủ liếc mắt một cái, thật tĩnh lặng, này mới an tâm rời đi.
Sáng sớm đường cái lãnh lạnh tanh, Hàn Diệp tùy ý đi bộ, trong đầu một đoàn loạn chuyển. Vẫn cho rằng là người bạn tốt, hảo đệ đệ đột nhiên hướng hắn thông báo, anh thần kinh có thô cũng không thể xem như chuyện gì cũng không phát sinh qua.
“Tiểu Hàn? Trùng hợp như thế a! Vừa lúc vừa lúc, hỗ trợ tôi một chút.” Ở ngã rẽ gặp đồng nghiệp La Vân mang theo bao lớn bao nhỏ, cô từ xa bắt đầu chào hỏi.
“La tỷ.” Hàn Diệp thân thủ tiếp nhận túi plastic cô đưa tới, một bó to rau diếp xanh um tươi tốt, sương sớm trên rau nương theo tay chảy xuống.
La Vân ngượng ngùng cười gượng: “Thừa dịp mới hái nên mua nhiều lắm, ha ha. May nà gặp cậu, chị thiếu chút nữa không thể đem về hết.”
“Không có việc gì, em đưa chị về.” Hàn Diệp tiếp nhận càng nhiều gói to, La Vân đi bộ thoải mái.
Một đường không nói gì, tuy rằng làm đồng nghiệp vài năm, La Vân biết rõ tính cách Hàn Diệp trầm mặc ít lời, chính là cô vẫn chịu không nổi không khí nặng nề giữa hai người trong lúc đó, vì thế vắt hết óc rốt cục nghĩ ra chủ đề thú vị để nói.
“Tiểu Hàn, cậu hiện tại còn ngoạn trò chơi sao?”
“A? Cái gì?” Vẫn đang đắm chìm trong suy nghĩ của mình, Hàn Diệp nhất thời không kịp phản ứng.
“Thiên Long a, chị không phải tặng cái acc cho cậu sao? Chơi thế nào.”
“Ách, hoàn hảo, còn chơi. Là nữ hào kia…”
“Đúng rồi, là một nữ hào, không đem lại phiền toái đi. Trò chơi toàn con trai a, chỉ cần nhìn thấy nữ hào liền thí điên thí điên chạy theo, nếu chị không sớm kết hôn thật muốn yêu đương trên mạng a, ha ha.” Nói tới đây, La Vân hưng phấn mà nhìn Hàn Diệp: “Aizzz, có người đeo đuổi cậu không? Nghe nói hiện tại gay càng ngày càng hot.”
Hàn Diệp vẻ mặt hắc tuyến, “La tỷ, chị như thế nào còn ham thích trò chơi như vậy.”
La vân không hài lòng bĩu môi, “Đã hứa kết hôn thì không chơi game, nhớ năm đó chị đây tự phục mình nhất thời là một cái mỹ nữ Lý Phong Vân, nam nhân theo đuổi xếp đội cầu hôn. Đều là anh rể cậu không cho chị chơi, đành phải đem acc tặng cậu.”
Hàn Diệp mới nhớ tới thời điểm lúc vừa nhận acc, quả thật vừa online cũng rất nhiều người một hơi mỹ nữ muội muội, mỹ nữ tỷ tỷ tìm Thủy tích, anh kiên nhẫn giải thích với đám người kia không phải chủ acc chân chính, người ta còn không tin, nói không kết hôn với chúng ta là được, không cần tránh đi như thế, đem bạn tốt toàn bộ xóa, một người cô linh linh ngoạn trò chơi. Ở trò chơi thật lạ, La Vân này thực là một nữ nhân được một đống nam nhân truy cũng không kỳ quái, chính anh giả nữ nhân cũng có thể gặp phải hoa đào. Đúng rồi, chính là như vậy, ở trò chơi anh là nữ hào cho nên làm cho Diệp Triều Thiên thích đi, bằng không như thế nào lại quấn quít lấy anh đòi kết hôn, về phần thông báo của hắn anh tạm thời quên đi. Rốt cục nghĩ thông suốt nguyên nhân hành vi của Diệp Triều Thiên, Hàn Diệp nặng nề mà thở phào một cái.
La Vân xem Hàn Diệp một hồi bộ dáng nhíu mày một hồi mỉm cười, âm thầm cao hứng, xem ra cho cậu ấy chơi game là đúng, ít nhất không lộ ra cái mặt than, miệng lại nghiêm túc khuyên: “Tiểu Hàn, trò chơi kết giao bằng hữu là chuyện tốt, nhưng là ngàn vạn lần không cần hãm vào, lòng người còn cách cái bụng huống chi đây là internet.”
Hàn Diệp gật đầu, “Vâng.”
“Thật là, nhiều hơn hai chữ cũng không mất đi khối thịt.” La Vân oán giận cười, thật là một nam nhân buồn tao, vẫn là chồng béo nhà cô tốt hơn, ít nhất sẽ làm cô vui vẻ.
Đưa La Vân về nhà, uyển chuyển cự tuyệt lời mời của cô cùng chồng cô lưu lại ăn cơm, anh kích động chuẩn bị đem chuyện của anh cùng Diệp Triều Thiên giải quyết một chút.
Vừa online, thư tín, kênh tán gẫu toàn bộ nháo loạn.
[Bang phái] Thanh Liễu Thu Hàn: (⊙o⊙) a! Tân nương tử sớm như vậy đã dậy rồi
[Bang phái] Mèo Ăn Cá: (⊙o⊙) a! Thủy Tích đại nhân không bị Điểm Yên làm???
[Bang phái] Hát Hay Múa Giỏi: hoặc là Điểm Yên bị Thủy Tích làm, ha ha ha
[Bang phái] Ô Mai Tràn Đầy: T.T thật đáng sợ, Tràn Đầy cư nhiên nghe hiểu các ngươi đang nói gì
[Bang phái] Dưa Leo Chiếm Cây Hoa Cúc: phốc, π nhẹ nhàng, Thủy Tích đại nhân động phòng khoái trá a.
[Bang phái] Hát Hay Múa Giỏi: nhẹ nhàng cái đầu ngươi, ta nói lướt qua (ˉ(∞)ˉ)
[Bang phái] Gió Thổi Nhẹ Nhàng: có khác nhau sao?_?
[Bang phái] Dưa Leo Chiếm Cây Hoa Cúc: dường như không khác nhau ╮(╯▽╰)╭
[Bang phái] Thanh Liễu Thu Hàn: các ngươi không cần đoán mò (╰_╯)#
[Bang phái] Chín Ngày Tiêu Dao: ha hả, sớm a, em dâu, tối hôm qua khoái trá không?
[Bang phái] Thủy Tích Nhất Kiến Như Cố: -_-
Trong bang luôn luôn náo nhiệt, biết rõ bản chất bọn họ Hàn Diệp nghĩ nghĩ vẫn là quyết định logout, kiến tiểu hào cũng không nhất định phải mang quý danh, nếu làm cho bọn họ biết liền không xong.
[Bang phái] Thủy Tích Nhất Kiến Như Cố: hạ, 88
[Bang phái] Thanh Liễu Thu Hàn: TVT sư phụ đừng đi, con còn chưa phỏng vấn cảm tưởng tối hôm qua của người.
[Bang phái] Mèo Ăn Cá: Thủy Tích đại nhân không phải là đi xuống chiếu cố Đa điểm đi, phốc phốc
[Bang phái] Dưa Leo Chiếm Cây Hoa Cúc: phốc phốc, điều này cũng π một cái
[Bang phái] Thanh Liễu Thu Hàn: TVT không cần, nghịch ta CP
…
Hàn Diệp nhanh chóng tạo acc nam lại bị kẹt, tên anh có thể nghĩ ra đều bị người ta dùng, ánh mắt nhìn đến quảng cáo người uống đốt tiên thảo trên TV, liền đặt luôn tên là Đốt Tiên Thảo, cư nhiên không ai dùng thuận lợi thông qua nghiệm chứng, một người tên Đốt Tiên Thảo lặng lẽ xuất hiện ở thành Đại Lý.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.