“Đã trở lại?” mặt Hàn Diệp dưới ngọn đèn mờ nhạt chiếu rọi xuống có vẻ ôn nhu dị thường, lo lắng nhìn nhìn Diệp Triều Thiên trước cửa. Nói đi dạo kết quả tới nửa đêm mới trở về, đến buổi tối Hàn Diệp cũng không còn tâm tư mà chơi nữa, ngốc ngốc bồi người trong bang xoát Mộc Dũng Bá xong out game ra phòng khách xem TV chờ Diệp Triều Thiên, thỉnh thoảng quay đầu nhìn sang cửa. Bình thường quá thời gian ngủ anh liền chống đỡ không được nằm trên ghế sa lon thiếp đi, bất quá trong lòng còn nhớ Diệp Triều Thiên, vừa nghe đến tiếng cửa mở lập tức đứng lên nghênh đón hắn. 
Diệp Triều Thiên đem cái chìa khóa tùy tay ném ở trên bàn kinh ngạc nhìn Hàn Diệp: “Anh còn chưa ngủ?” 
Hàn Diệp xoa bóp con mắt đã mơ hồ, “Như thế nào trễ vậy mới trở về? Tôi thực lo lắng.” 
Xong đời, hắn ngay cả nhìn Hàn Diệp động tác nhu nhu mắt đều cảm thấy thật đáng yêu. “Anh đang đợi em sao? Hàn Diệp.” Diệp Triều Thiên hỏi. 
Hàn Diệp gật đầu, bình thường mái tóc chỉnh tề lúc này theo động tác quét ngang của anh lay động. 
Diệp Triều Thiên cất bước đến trước mặt Hàn Diệp mạnh mẽ ôm lấy anh. “Em thực cảm động.” Đang buồn ngủ nhưng cố chống mắt chờ hắn, Hàn Diệp thật sự là đáng yêu làm hắn nhịn không được, được người quan tâm để ý đến cảm giác của mình thật sự là quá tốt, hận không thể đem Hàn Diệp ôn nhu tiến vào trong thân thể. 
Hàn Diệp lấy tay vỗ vỗ Diệp Triều Thiên, “Tốt lắm tốt lắm, đã 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-thuy-hoa-giao-dung/1289427/quyen-1-chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.