Lúc Tiền Đốc đi, còn hung hăng liếc Thanh Tiêu và Trần Hoa Quyên một cái, trong giọng nói bên ngoài nghiêm khắc nhưng bên trong lại yếu đuối, “Cho thầy bậc thang, thầy còn không biết quý trọng, có chuyện gì cũng đừng trách tôi.”
Trần Hoa Quyên thấy sắc mặt Thanh Tiêu không tốt, vội vàng an ủi, “Phụ huynh bây giờ… thầy Thanh Tiêu đừng để ý.”
Thanh Tiêu không muốn để Trần Hoa Quyên phải lo lắng cho mình, liền gật đầu, cố giả bộ không có chuyện gì đi mất.
Khi đến đầu bậc thang, trên đầu Thanh Tiêu mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, không chịu được phải vịn lấy tay vịn cầu thang, sau đó cảm giác có một người từ phía sau đỡ lấy anh, giúp anh đứng thẳng người.
“Thầy, thầy bị bệnh hả?” Kịp thời ra tay là Khang Ninh Mông, tận dụng cơ hội quan tâm Thanh Tiêu chính là Diệp Linh Vận.
“Có thể là do gần đây ngủ khá trễ.” Thanh Tiêu bình ổn hơi thở, khóe miệng hơi nhếch lên, “Các em đúng là rất quan tâm tới thầy nha.” Dứt lời còn thò tay qua vén mấy sợi tóc lộn xộn trên trán Khang Ninh Mông.
Diệp Linh Vận thấy vậy, lôi mấy lọn tóc ra phủ đầy trên trán, bộ dạng rướn cổ lên như chờ Thanh Tiêu đến trêu đùa.
Thanh Tiêu thấy, bật cười, rồi vén tóc cho Diệp Linh Vận.
Qua nhiều năm như vậy mình mới gặp được cực phẩm nhân thê mỹ nhân dịu dàng thụ giống thầy Thanh Tiêu, loại này rất khan hiếm, khi thì rất ngốc manh khi thì phúc hắc, là thí sinh tốt nhất cho vị trí em dâu của mình, mình đương nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-thuc-day-jq/1289382/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.