“Không phải nói ngày mai sẽ tới đón em sao? Gấp như vậy?” Cố Tiểu Bắc, em lại còn mặc thiếu quần áo nữa. Lấy tay bế Cố Tiểu Bắc lên, lập tức hướng phòng ngủ đi đến.
Cố Tiểu Bắc ôm lấy cổ Doãn Thiên Tề, mặt đỏ bừng.
“Doãn Thiên Tề, em sẽ nuôi anh.”
Doãn Thiên Tề cười ra tiếng, đúng là lại bị những thứ kiên định trong ánh mắt Cố Tiểu Bắc này làm cảm động.
“Ngốc......” Nói xong hôn lên trán Cố Tiểu Bắc.
“Em nói thật mà, nghiêm túc một chút cho em.”
“Được rồi, anh cực kỳ nghiêm túc.” Ném Cố Tiểu Bắc lên giường, cả người đè lên. Cố Tiểu Bắc muốn đẩy ra, lại bị Doãn Thiên Tề giữ hai tay lại.
“Doãn Thiên Tề, chuyện này cực kỳ nghiêm trọng.”
“Anh cảm thấy hiện tại phía dưới của anh còn là chuyện nghiêm trọng hơn.” Nói xong bắt đầu giở trò, vói tay vào từ dưới vạt áo, vuốt ve làn da bóng loáng của Cố Tiểu Bắc. Tay Doãn Thiên Tề có hơi lạnh, Cố Tiểu Bắc bị lạnh cho run run người, vậy mà thân thể lại càng ngày càng nóng.
“Doãn ~~ Thiên ~~ Tề ~~” rõ ràng là nghiến răng nghiến lợi, như thế nào lại nghe như là đang rên rỉ.
“Ừm, anh đây.”......
“Doãn Thiên Tề, ngủ không.” Cố Tiểu Bắc đã mệt chết, đúng là có một số việc vẫn làm cậu vô cùng lo lắng.
“Không.” Đem đầu Cố Tiểu Bắc nhét nhét vào trong lòng mình, ôm sát eo cậu. Cố Tiểu Bắc ngẩng đầu, nhìn Doãn Thiên Tề, nơi đó ngập tràn đều là bóng dáng của mình.
“Em nói thật, em sẽ nuôi anh.” Vùi đầu vào lồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-nhan-yeu/1290098/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.