Lại nói Tô Lê sau khi tiếp nhận nhiệm vụ, cậu ta liền cắm đầu cắm cổ chạy đi. Tạ Phi nhìn bóng lưng vội vàng chạy đi của cậu ta cảm thán, thiếu niên như gió, chờ đợi cậu sẽ là cái gì đây?
"Sao anh không tự mình đi lấy?" Tạ Phi vừa đi vừa nghi ngờ hỏi La Khanh.
La Khanh chớp chớp mắt, "Tôi không nỡ rời xa cậu mà."
"Nói tiếng người."
"Bởi vì tiếp theo chúng ta còn có việc quan trọng cần đi xử lý."
"Chúng ta?" Tạ Phi càng thêm nghi ngờ, cậu với La Khanh thì có chuyện gì để bàn bạc xử lý cơ chứ? Tên La Khanh này chắc không phải lại đưa ra cái chủ ý quái quỷ gì đó đi?
Dường như thấy được sự nghi ngờ của Tạ Phi, La Khanh cười hỏi: "Cậu không phát hiện ra gần đây Ngôn Nguyệt Bạch không đúng lắm hả?"
Bước chân Tạ Phi dừng lại, "Không đúng lắm?", nhắc mới nhớ, dường như mấy ngày hôm nay Ngôn Nguyệt Bạch thực sự có điểm không đúng lắm, ở trên công ty cũng không thấy bóng dáng cậu ta, mặc dù trước đây cậu ta cũng từng như vậy, nhưng sau khi nghe La Khanh nhắc nhở, Tạ Phi mới phát hiện điểm không hợp lí trong mấy ngày nay. Đã nhiều ngày Ngôn Nguyệt Bạch không có tới văn phòng làm phiền cậu rồi.
"Ý anh là....."
"Đi thôi, tôi chậm rãi nói với cậu."
Bên kia, Tô Lê dựa theo địa chỉ mà La Khanh đưa cho cuối cùng cũng tìm được vị trí cần tới, một nhà hát kịch ở góc phố nhỏ hẻo lánh, chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-hoa-thuy-tam-thien/2506608/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.