"Cậu có phải đang hiểu nhầm gì không." Ninh Hàn đứng dậy, từng bước đi về phía Tô Lê, khóe miệng nhếch lên thành nụ cười lạnh, "Tôi nói đi ra ngoài, cậu không nghe thấy hử?"
"Tôi nghe thấy rồi, nhưng mà cô vẫn chưa nói cho tôi biết cô tên là gì mà." Tô Lê dựa người vào cánh cửa chính là không chịu rời đi, có thể nói cậu ta trời sinh đã thiếu mất một dây thần kinh, đối với khí lạnh mà Ninh Hàn phát ra phản ứng có điểm chậm chạp, cũng có thể nói con người cậu ta đặc biệt cố chấp, không lấy được đáp án thì đừng có hòng mà kéo tôi rời khỏi đây.
Nghe vậy sắc mặt Ninh Hàn lại đen thêm một phần, đi đến trước mặt Tô Lê, một tay chống trên ván cửa, nghiêng người áp sát tới gần cậu ta. "bang --" cánh cửa bị đóng lại một cách thô bạo, mà Tô Lê lúc này bị anh ta ép phải lui về phía sau một bước, bị kẹt ngay trên cánh cửa.
"Nếu cậu không muốn đi vậy không cần đi nữa." ánh mắt Ninh Hàn bắn ra tia nguy hiểm, mà Tô Lê sợ hãi đến nuốt một ngụm nước bọt, ánh mắt lại tập trung vào đằng trước lồng ngực anh ta, "Cô... cô là đàn ông?"
Ninh Hàn thực sự tức điên luôn rồi, "Làm sao, thất vọng?"
Cái đầu nhỏ của Tô Lê lập tức lắc lư như trống bỏi, "Không sao cả, tôi sửa, tôi lập tức liền có thể thích đàn ông! thật sự!"
Nghe vậy khóe miệng Ninh Hàn không khỏi câu lên thành nụ cười, "Cậu biết cậu vừa mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-hoa-thuy-tam-thien/2506606/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.