"Gương thần ơi, gương thần hỡi, mau nói cho ta biết ông chủ Ninh thích ai?"
Tô Lê đứng trước gương hồi hộp nhắm chặt hai mắt, khuôn mặt đầy vẻ chân thành, trông giống như đang thực hiện nghi lễ nào đó, miệng cậu lẩm nhà lẩm nhẩm không ngừng. Khoảng hai giây sau lại mở to mắt nhìn vào trong gương, thấy được hình ảnh chiếu ngược trong gương liền vui đến mắt mày đều cong thành hình trăng non,
"Ha ha tôi liền biết chính là mình mà!"
Ngu ngốc, ai đứng trước gương mà người bên trong không phải hình ảnh của chính mình, không phải mình lẽ nào thấy quỷ sao!
Nình Hàn đẩy cửa tiến vào, đập vào mắt đầu tiên chính là bộ dáng Tô Lê hai tay chống eo cùng với vẻ mặt thần kinh tươi cười đắc ý. Anh bỗng nhịn không được mà muốn bật cười, thế nhưng ý cười trên khóe miệng lại bị anh ép xuống, nhanh chóng phục hồi bộ dáng lạnh như băng.
"Cậu lại chạy tới hậu đài làm cái gì?"
Ninh Hàn vừa nói vừa ngồi xuống ngai vàng của chính mình, ánh mắt lạnh lẽo liếc Tô Lê một cái:
"Mau cút ra ngoài."
Tô Lê đối với bộ dáng lạnh như băng của Ninh Hàn sớm đã thành thói quen, hoặc là nói, chính nó mới kích phát 'dục vọng chinh phục' của cậu chàng, đúng, chinh phục! con người vĩ đại là tôi đây nhất định sẽ có được người mỹ lệ nhất trên thế giới này chính là...... ông chủ Ninh!
Ách! Nhưng là trước mắt xin hãy cho tôi nhận trước một chút phục lợi với đi, ban cho tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-hoa-thuy-tam-thien/2506533/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.