Lợi nhuận của Hồng Tụ may áo còn tốt hơn Lăng Viễn dự đoán, năm mươi bộ quần áo kia sau khi phân phát, giống như là quảng cáo sống, hấp dẫn cư dân các đảo nhỏ tới hải vực Kim Cương, ngay cả người bên hải vực Tinh thần cũng bị Elune lừa tới không ít.
Lăng Viễn thế mới biết hóa ra Elune cũng là thuyền trưởng một đội thuyền hải tặc nào đó tại hải vực Tinh thần, quy mô lớn hơn đội Siren của Lăng Lộ. Sau khi hai đội thuyền này làm thông gia với nhau, người của hai hải vực thường xuyên lượn tới lượn lui, quan hệ căng thẳng lúc trước dần dần dịu đi, thậm chí còn có liên hệ mậu dịch, Con Đường Tơ Lụa về phương diện này càng có cống hiến không thể phai nhạt.
Lăng Viễn hiện tại trên tay có xưởng rượu, tiệm vải và tiệm trang phục, mỗi ngày cái gì cũng không cần làm, tiền thì cứ ào ào tăng lên, những mục tiêu xa không thể với trong quá khứ, nay cứ tùy tiện là có được.
Nhớ ngày đó mấy người gom tiền mới mua nổi một cái tiệm vải, mua xong rồi vốn lưu động sạch bách, nếu không phải Tát Cổ Tư để Lăng Viễn trông coi sổ sách, chấp thuận cho cậu tùy tiện thuyên chuyển tiền của anh, Lăng Viễn cơ hồ cả tiền thuế của tiệm cũng đóng không nổi.
Hệ thống kinh tế của Thời đại Hàng hải, chính là hình thái ban đầu khi chủ nghĩa tư bản hình thành, tuyệt đại bộ phận tài chính nằm trong tay một số ít người, kẻ có tiền sẽ ngày càng có tiền, người nghèo thủy chung nỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-hai-tac-vuong-dich-nam-nhan/1290050/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.