Ngón tay của vong linh rất ấm áp, ôn nhu xoa lên mặt, Tử La Lan nghe thấy thanh âm dịu dàng của vong linh: “La Lan, chân thực cùng hư ảo rốt cuộc khác nhau ở chỗ nào, ai cũng không biết, những điều này cũng không là lý do… ở đây ta có thể cho ngươi tất cả, sinh mệnh cùng những thứ ngươi muốn, toàn bộ.” 
“… Thế nhưng ..” Tử La Lan đứng dậy, “thế nhưng, ta muốn quay về tìm An Nặc.” 
xxx 
An Nặc thoáng cái từ trong khoang thuyền trò chơi bước ra, những người còn lại cũng là vẻ mặt sốt ruột. Tạp Lạc Tư đã chờ ở bên cạnh. 
Hắn nhìn Tử La Lan trong khoang truyền trò chơi, rồi quay đầu nhìn An Nặc: “La Lan vì sao không tỉnh?” 
“Hắn bị vong linh mang đi.” Lily tư đi tới đẩy Tạp Lạc Tư một cái — phần lớn thời gian, Lily tư luôn lễ độ, hơn nữa, tác phong hành sự phi thường nhanh nhẹn sạch sẽ, “xem thử có thể ngắt nguồn điện của khoang thuyền, đem Tử La Lan kéo về không.” 
Tạp Lạc Tư quay đầu nhìn khoang thuyền trò chơi. 
Lily tư quay đầu nhìn Kiêu Ngạo 1 cái rồi nói, “phòng kỹ thuật đã bắt đầu đem virus thực nhập chưa?” 
“Đã bắt đầu.” Kiêu Ngạo trả lời, “hẳn là đã thành công.” 
“Có thể rút phích cắm không?” An Nặc đi tới phía trước khoang thuyển của Tử La Lan hỏi. 
Tạp Lạc Tư nhìn An Nặc một cái, ít nhất trong ấn tượng Tạc Lạc Tư, nam nhân này sẽ không vì người khác mà lộ ra vẻ mặt như vậy. 
Y đứng ở đó mê man nhìn hài tử này, thậm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-gia-huu-quai-sung/1288740/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.