Sau mê cung là một hành lang bạch sắc, thoạt nhìn có loại phong cách giống như thành phố tinh linh.
Lan can bằng gỗ được chạm trổ tỉ mỉ, dây nho tươi mát khả ái buông xuống, còn có một chút hoa nhỏ cỏ nhỏ không biết tên.
Hành lang cũng không có dài, nó thông về cái đại sảnh kia.
Địa phương sau mê cung Kiêu Ngạo bọn họ cho tới bây giờ chưa từng đi qua.
Bởi vì mê cung phi thường có đi, nếu không phải lần này có 3 người có năng lực nguyên tố, căn bản không thể ra khỏi mê cung này.
Có thể nói, trạm kiểm soát cuối cùng chỉ người có năng lực mới có thể thông qua?
Cái này rõ ràng là đặt chuyện nha, Tử La Lan buồn bực nghĩ. Cũng không phải là tiểu thuyết anh hùng huyền huyễn, để làm chi đem sức mạnh (năng lực) ban đầu đột phá trạm cuối cùng, giống như nội dung của mấy vở kịch, rơi xuống trên 1 số người chứ?
Giống như nội dung trò chơi thế nào có thể tồn tại số mệnh đã định trước các loại chứ.
Tử La Lan vừa nghĩ vừa theo Kiêu Ngạo vào trong đại sảnh.
Đó là một cái thính phi thường to lớn, ít nhất hơn 1 nghìn thước Anh (1 thước Anh ~ 0,3048 mét),nó có hình tròn.
Cửa sổ thủy tinh, song sắt hắc sắc, nền nhà là một mảnh cẩm thạch trắng noãn.
Có lẽ là 1 khối lớn cẩm thạch, ngươi căn bản không thể tim được 1 đường nối nào.
Mái vòm của nó phi thường cao, phía trên có màu sắc chi chít, có lẽ là một bức tranh, thế nhưng bởi vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-gia-huu-quai-sung/1288719/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.