*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Giết quái luyện cấp rất buồn chán. Tiểu Thuyền cùng Chiến Hồn Vô Cực tổ đội xong, Tiểu Thuyền phụ trách ngồi chồm hỗm bên cạnh thưởng thức tư thế oai hùng của Chiến Hồn Vô Cực, thỉnh thoảng thêm huyết cho hắn.
Nhìn kinh nghiệm không ngừng tăng như là gạt người, hắn nghĩ tới lịch hoạt động ngày hôm sau có chút không yên. Ngày mai phải ghi âm, sức khỏe là rất trọng yếu.
[đội ngũ] Tiểu Thuyền: ta thực mệt. =_=
[đội ngũ] Chiến Hồn Vô Cực: ân.
[đội ngũ] Tiểu Thuyền: ta muốn ngủ.
[đội ngũ] Chiến Hồn Vô Cực: treo giường.
[đội ngũ] Tiểu Thuyền: ta không phải dơi, không thể treo chân lên tường mà ngủ.
[đội ngũ] Chiến Hồn Vô Cực: treo game!
[đội ngũ] Tiểu Thuyền: được rồi. Ta để máy mở, ngươi nỗ lực lên
[đội ngũ] Chiến Hồn Vô Cực: mười lăm phút trở về một lần.
[đội ngũ] Tiểu Thuyền: (⊙o⊙) a?
[đội ngũ] Chiến Hồn Vô Cực: không phải muốn ta cướp thiên lao chứ?
[đội ngũ] Tiểu Thuyền: …
[đội ngũ] Tiểu Thuyền: cướp thiên lao kinh nghiệm hẳn là rất nhiều nhỉ?
[đội ngũ] Tiểu Thuyền: chúng ta tổ đội, kinh nghiệm hẳn là cũng chia cho ta nhỉ?
[đội ngũ] Chiến Hồn Vô Cực: đừng nói linh tinh, ngồi yên đó.
….
Mở bảng thông tin cá nhân, Tiểu Thuyền đã lên đến cấp bốn mươi bốn. Tuy còn cách cấp năm mươi một khoảng cách khá xa nhưng còn hơn hắn tự luyện, đã nhanh rất nhiều. Có người giúp quả nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-dien-ki-nhat-luu/204415/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.