Mặc mấy loại trang bị cấp thấp hỗn tạp, Nhiễu Chỉ Nhu cùng Bách Luyện Cương sóng vai đi trên đường lớn ở Lạc Dương.
[tư trò chuyện]
Bách Luyện Cương: /( T o T)/~~ tại sao quần lại khó kiếm đến vậy chứ?
Bách Luyện Cương: vẫn là hòa thượng tốt, cần tiền có tiền, cần người có người.
Nhiễu Chỉ Nhu đột nhiên cho hắn một cái hôn.
Nhiễu Chỉ Nhu: có người ta ở đây a.
Bách Luyện Cương: …
Hồ Long Uy cố nén ham muốn quay đầu đi, đến ngoài kho hàng tồn.
Suất Chinh thuận miệng hỏi: “Ngươi muốn gia nhập môn phái nào?”
“Ma giáo.” Hồ Long Uy lập tức đáp, “Ta phải bỏ chính theo tà.” Thủy Tiên hòa thượng vốn là đệ tử chính phái.
Suất Chinh: “Vậy ta luyện Tê Hà.”
Bối cảnh “Bát nháo giang hồ” là chính tà lưỡng lập. Nếu chính phái cùng tà phái tổ đội, hiệu suất tấn công sẽ giảm bớt mà nếu cùng một phe, hiệu suất tấn công vô cùng cao.
Hồ Long Uy có điểm chần chừ.
Dù sao trước kia hai người hợp tác luyện cấp đều là Suất suất suất anh dũng xông lên trước, hắn ở đằng sau nhặt trang bị. Nếu như Suất suất suất luyện Tê Hà làm vú em, nhiệm vụ lên chiến trường diệt giặc sẽ rơi vào người hắn.
“Sao không luyện Huyết Đồ Đường?” Hồ Long Uy nói, “Làm thích khách có thể ẩn thân.”
“Ta muốn làm thầy thuốc bạo lực.”
“Thầy thuốc?”
“Không được dùng hai từ nọ.” Suất Chinh đối với danh xưng vú em bị ám ảnh.
Hồ Long Uy trong đầu tưởng tượng cảnh vừa gia huyết cho mình vừa chiến đấu anh dũng, cảm giác tiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-dien-ki-nhat-luu/1289803/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.