Suất Chinh biết mình lui đội như vậy làm mất mặt Thủy Tiên hòa thượng nhưng hắn cảm thấy mình không sai. Vậy nên, hắn vẫn hy vọng Thủy Tiên hòa thượng chủ động bắt chuyện. Nhưng liên tục một tuần chăm chỉ login, ẩn hiện thật lâu, thậm chí ngay cả bang hội vốn ít lên cũng lộ mặt mấy lần vẫn không thu được tin từ Thủy Tiên hòa thượng, hắn biết, Thủy Tiên hòa thượng đã phát hiện tâm tư của hắn, chủ động tránh xa.
Hoặc là, muốn chặt đứt tình cảm của hắn.
Suất Chinh nhìn ngã tư đường đông đúc người qua lại trên màn hình, đầu óc có điểm mông lung.
Đến khi Chiến Hồn Vô Cực login mời hắn tổ đội, lý trí của hắn mới chậm rãi sát nhập cùng hiện thực.
Gia nhập đội ngũ, ngoài ý muốn thấy Thủy Tiên hòa thượng đã ở, trống ngực đột nhiên nhanh hơn vài nhịp.
Thủy Tiên hòa thượng dường như không ý thức được có thêm một người, vẫn hi hi ha ha tám chuyện như trước.
Hắn trầm mặc nhìn, nhất thời không biết nên nói gì cho phải, thẳng đến khi Chiến Hồn Vô Cực gọi hắn mới tìm được đột phá khẩu. Nhưng, trả lời xong, Chiến Hồn Vô Cực không lên tiếng, Thủy Tiên hòa thượng cũng trầm mặc.
Hắn có điểm xấu hổ, gửi đi không ít dấu hỏi, không ngừng gia tăng cảm giác tồn tại của bản thân. Đợi đến khi Chiến Hồn Vô Cực trả lời, Thủy Tiên hòa thượng lập tức cũng theo sau với giọng điệu tích cực.
Trong tích tắc, lửa giận lòng hắn tựa như suối phun dũng mãnh bốc ra.
Cảm giác bị lờ đi, bị bỏ quên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-dien-ki-nhat-luu/1289800/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.