Trương Tri một đêm không ngủ, vô cùng kiên định nhắc nhở bản thân “hành động, hành động, hành động“.
Người gặp chuyện vui, tinh thần sảng khoái, nói thì dễ, làm mới khó. Đầu năm nay, đi uống rượu mừng chẳng khác gì tự xẻo thịt mình ra ăn, tiền phong bì chẳng ăn bù lại nổi. Dù vậy, ngẫm kỹ, chuyện có thể gọi là vui thực không nhiều lắm.
Trương Tri dậy thật sớm, lên mạng tìm kiếm đáp án.
Kiều Dĩ Hàng nằm cùng giường cũng không được tự nhiên vì ánh mắt Trương Tri dường như lúc nào cũng dính ở mông hắn.
Nếu lúc vào WC tốc độ khóa cửa của hắn không nhanh hẳn Trương Tri đã đĩnh đạc đứng phía sau, thưởng thức cảnh tượng “nhất trụ kình thiên(1)“ oai hùng rồi. Giờ đây, hắn tựa như hài tử thi trượt cầm bài kiểm tra về trình gia đình, đang nơm nớp lo sợ quan sát vẻ mặt phụ huynh, đoán xem chút nữa chỗ nào sẽ phải chịu đòn.
[1] Cột chống trời. Mọi người tùy ý liên tưởng.
“Cậu muốn làm gì?“ Kiều Dĩ Hàng bất đắc dĩ mở cửa.
Trương Tri quả nhiên đang đứng ở ngoài: “Đánh răng.“
Kiều Dĩ Hàng đang định ngăn cản, cả bàn chải lẫn kem đánh răng đều lọt vào tay Trương Tri.
“…“ Kiều Dĩ Hàng nhận mệnh đi phòng bếp nướng bánh mì.
Trương Tri tay cầm cốc, tay cầm bàn chải đi theo hắn.
Kiều Dĩ Hàng nhìn miệng hắn đầy bọt, bực mình: “Nếu làm bẩn sàn nhà, cậu đừng ra khỏi nhà trước khi lau dọn sạch sẽ!“
Trương Tri hứng cốc nước dưới cằm.
Kiều Dĩ Hàng không thèm để ý, đem bánh mỳ cho vào máy nướng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-dien-ki-nhat-luu/1289782/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.