So với Hưởng Lạc khu xa hoa, Hiến Tế khu lại là trang trọng. 
Hành lang gấp khúc quỷ dị hẹp dài, trên vách tường lát đá cẩm thạch màu xám phiếm ánh huỳnh quang, ánh nến màu đen tím rọi sáng trên hành lang… 
Trong hành lang gấp khúc chỉ có tiếng bước chân của bọn họ, một khi bọn họ dừng bước, bốn phía yên tĩnh đến khủng bố. 
Dọc theo hành lang gấp khúc đi thật lâu, thế nhưng cũng chưa gặp quái. 
Đi tuốt đằng trước, Xin Theo Ta Đàm Tiền nói “Bình thường nơi này đều là ba bước một tốp năm bước một trạm, sao giờ lại không thấy.” 
Cuối hành lang gấp khúc là một song diệp đại mộc môn(1),cánh cửa khép hờ, ẩn ẩn có thanh âm ngâm tụng từ bên trong truyền ra. 
Cả bọn xếp theo thứ tự từ thấp tới cao, đẩy cửa ra một khe hở nhỏ để nhòm trộm vào trong. 
Bên trong là một đại sảnh mang phong cách cổ xưa thực đơn giản, trung ương có một đài cao hình tròn. 
Trên đài cao, một BOSS tai to mặt lớn tay cầm một cây tam xoa kích(2) hoàng kim, mũi xoa vết máu loang lổ, dưới chân nằm vài thiếu nữ nhân tộc mình đầy thương tích sớm đã khí tuyệt. 
Bốn phía đài cao là băng ghế dài xếp hình tròn, rất nhiều người mặc áo choàng màu đen, mặt giấu thật sâu ở dưới mũ, dáng vóc tiều tụy quỳ rạp xuống đất, thấp giọng ngâm tụng cái gì đó. 
Lô Vượng Đạt không dám nhìn tiếp “Nghiệp chướng, quả nhiên rất có khí thế của tổ chức tà giáo.” 
“Người nào ở đây?” 
Ở phía cửa của bọn Lô Vượng Đạt, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-dao-moi-thoi-dich/1289488/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.