Nếu WP cứ ẩm ương thế này, mình sẽ k post bài trong vài ngày tới… 
Lô Vượng Đạt nhanh nhẹn nhảy lên đầu Xin Theo Ta Đàm Tiền, đem quạ đen sút xuống, quạ đen tức giận kêu to “A a, hồ chiếm sào quạ, hồ chiếm sào quạ.” 
“Đừng ép ta ra tay.” Trên móng vuốt Lô Vượng Đạt mang theo một cây ngân châm, làm bộ sẽ trát tiểu nhân quần chip trên ót Xin Theo Ta Đàm Tiền. 
“Vậy nhìn ngươi nguyền rủa mau, hay là kiếm của ta mau.” Hướng Thiên Nhất Tiếu rút kiếm liền hướng lại đây. 
Xin Theo Ta Đàm Tiền này xui xẻo thôi rồi, làm con cá vô tội trái trốn phải tránh “Á á á, các ngươi muốn đánh cũng đừng lấy ta làm tấm mộc nha.” 
“Ngươi yên tâm, tuyệt đối không chém tới ngươi.” Hướng Thiên Nhất Tiếu thề son thề sắt một kiếm đã đâm đi. 
Tiểu hồ ly ngậm lấy tiểu nhân khố của mình mà né khỏi nhát kiếm kia, kiếm kia không nghiêng không lệch mà đâm vào ót Xin Theo Ta Đàm Tiền. 
Xin Theo Ta Đàm Tiền cả mặt đầy huyết “Ngươi không phải nói tuyệt đối sẽ không chém tới ta sao?” 
Hướng Thiên Nhất Tiếu mặt không đổi sắc “Đích thật là không chém tới.” 
Xin Theo Ta Đàm Tiền chỉa chỉa kiếm trên đầu “Vậy đây là cái gì?” 
“Đây là đâm đến.” 
“……” 
Hướng Thiên Nhất Tiếu đang muốn rút kiếm tìm Lô Vượng Đạt, liền cảm giác cái thí thí bên phải hơi hơi đau xót, đã hiểu được cách dùng [ Khố khố tiểu nhân châm ], hơn nữa lại nếm qua đau khổ từ [ khố khố tiểu nhân châm ], hắn nhất thời 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-dao-moi-thoi-dich/1289487/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.