Lô Vượng Đạt cầm vài quả trứng hỏi bọn Bạo Hùng cùng Liệp Vương “Bạo Hùng lão đại, Liệp Vương, các ngươi muốn không?”
Bạo Hùng cùng Liệp Vương lòng còn sợ hãi, cuồng lắc đầu.
“Hái hoa tặc, ngươi sao?” Lô Vượng Đạt hỏi Ngắt Hạnh Đầu Tường, Ngắt Hạnh Đầu Tường rất nghĩa ngôn chính từ mà nói vô công bất thụ lộc.
Lô Vượng Đạt nghĩ rằng bọn họ đang khách khí với hắn “Không cần khách khí với ta đâu, ta còn có rất nhiều.”
“Rất nhiều?” Liệp Vương nhìn muội muội mình.
Đinh Linh Linh gật đầu “Là siêu nhiều. Ta cùng tử đòi tiền bọn họ cũng có.”
Thấy Lô Vượng Đạt cùng cả đám đẩy tới đẩy lui, Huyết Đồng – Tình Hỏa không kiên nhẫn, đối Lô Vượng Đạt nói:“Chính ngươi không phải còn chưa có tọa kỵ sao, sao không mở cho mình một cái?”
“Đúng rồi” Lô Vượng Đạt vỗ ót “Ta năm mươi cấp, có thể có tọa kỵ.”
Ngay cả lựa cũng không cần lựa, Lô Vượng Đạt cắn đứt ngón tay lấy máu, mọi người ở đây lại chờ xem sẽ xuất hiện vật 囧 như thế nào, một tiếng ngựa hí truyền đến.
Một chiến mã chỉ còn lại có khung xương nhưng toàn thân chiến giáp, đang ngẩng đầu mà đứng.
“Hài cốt chiến mã.” Mọi người cùng hô lên.
Lô Vượng Đạt cũng không nghĩ tới “Dễ ra như thế sao?” Vì thế lại cắn ngón tay của mình nhỏ máu lên trứng, một tiếng ngựa hí rền vang, lại là một hài cốt chiến mã.
Muốn Chết Không Dám Nói u oán rồi.
“Cái này dư rồi, cưỡi thế nào đây?” Lô Vượng Đạt khó xử.
“Mỗi một thí thí tọa một cái.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-dao-moi-thoi-dich/1289473/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.