Chương trước
Chương sau
Lô Vượng Đạt cầm vài quả trứng hỏi bọn Bạo Hùng cùng Liệp Vương “Bạo Hùng lão đại, Liệp Vương, các ngươi muốn không?”
Bạo Hùng cùng Liệp Vương lòng còn sợ hãi, cuồng lắc đầu.
“Hái hoa tặc, ngươi sao?” Lô Vượng Đạt hỏi Ngắt Hạnh Đầu Tường, Ngắt Hạnh Đầu Tường rất nghĩa ngôn chính từ mà nói vô công bất thụ lộc.
Lô Vượng Đạt nghĩ rằng bọn họ đang khách khí với hắn “Không cần khách khí với ta đâu, ta còn có rất nhiều.”
“Rất nhiều?” Liệp Vương nhìn muội muội mình.
Đinh Linh Linh gật đầu “Là siêu nhiều. Ta cùng tử đòi tiền bọn họ cũng có.”
Thấy Lô Vượng Đạt cùng cả đám đẩy tới đẩy lui, Huyết Đồng – Tình Hỏa không kiên nhẫn, đối Lô Vượng Đạt nói:“Chính ngươi không phải còn chưa có tọa kỵ sao, sao không mở cho mình một cái?”
“Đúng rồi” Lô Vượng Đạt vỗ ót “Ta năm mươi cấp, có thể có tọa kỵ.”
Ngay cả lựa cũng không cần lựa, Lô Vượng Đạt cắn đứt ngón tay lấy máu, mọi người ở đây lại chờ xem sẽ xuất hiện vật 囧 như thế nào, một tiếng ngựa hí truyền đến.
Một chiến mã chỉ còn lại có khung xương nhưng toàn thân chiến giáp, đang ngẩng đầu mà đứng.
“Hài cốt chiến mã.” Mọi người cùng hô lên.
Lô Vượng Đạt cũng không nghĩ tới “Dễ ra như thế sao?” Vì thế lại cắn ngón tay của mình nhỏ máu lên trứng, một tiếng ngựa hí rền vang, lại là một hài cốt chiến mã.
Muốn Chết Không Dám Nói u oán rồi.
“Cái này dư rồi, cưỡi thế nào đây?” Lô Vượng Đạt khó xử.
“Mỗi một thí thí tọa một cái.” Huyết Đồng – Tình Hỏa nói như việc chẳng liên quan tới mình.
Lô Vượng Đạt:“……”
“Ta sẽ làm xe ngựa giản dị.” Đừng Đối Ta Đạn Cầm nói xong thì cả đám mới nhớ còn có sự tồn tại của hắn
“Tốt quá.” Lô Vượng Đạt nhãn tình sáng lên.
“Nhưng lại không có nguyên liệu.”
“Muốn nguyên liệu gì, trong cung đều có.” Ở phía sau bọn họ truyền đến thanh âm quyến rũ.
Lô Vượng Đạt vừa nghe thanh âm này liền chạy lại “Ngân Diện đại tỷ.”
Ngân Diện – Tuyết Nhiễm nâng theo làn váy, một chút cũng không rụt rè tiêu sái đi ra, sau đó đối NPC phía sau phân phó “Ngươi xem bọn họ muốn nguyên liệu gì thì đều đi lấy ra đây.” Sau đó lôi kéo Lô Vượng Đạt tới một bên, nhìn lén khuôn mặt u ám của Huyết Đồng – Tình Hỏa “Tiểu Đạt, ta nghe nói rồi, hảo dạng, đại tỷ ủng hộ ngươi.”
Lô Vượng Đạt ngượng ngùng cúi thấp đầu.
“Tiểu Đạt, ta nói cho ngươi, biểu đệ ta là kẻ mềm không ăn cứng không ăn, nhưng hắn có một nhược điểm” Ngân Diện – Tuyết Nhiễm không chút do dự đem Huyết Đồng – Tình Hỏa bán đứng “Chính là thích tiểu động vật đáng yêu lông xù. Chỉ cần loại tiểu động vật này dùng mắt to ngập nước nhìn hắn, hắn sẽ không có biện pháp.”
“Dạ.” Lô Vượng Đạt thụ giáo gật đầu.
“Cho nên hắn mới dễ dàng để con tiểu hồ ly ngươi nằm trên đỉnh đầu.” Ngân Diện – Tuyết Nhiễm sờ sờ cái lỗ tai hồ ly của Lô Vượng Đạt “Cũng may mắn ngươi chọn yêu hồ tộc, nếu là ngưu đầu tộc, phỏng chừng hắn sớm đem ngươi đánh thành Ngưu Mạc Hoàn rồi [ ngưu ma vương ].”
Lô Vượng Đạt ủy khuất “…… Nhưng hắn đánh ta cũng không ít.”
“Cũng chỉ là đánh thí thí ngươi mà thôi đi” Ngân Diện – Tuyết Nhiễm an ủi “Muốn người nào bên cạnh, hắn thường đem người đó ra đánh thí thí a.”
Lô Vượng Đạt:“……”
“Cho nên ngươi tuyệt đối là đặc biệt.” Ngân Diện – Tuyết Nhiễm nói rất khẳng định.
Cái này khiến Lô Vượng Đạt có thêm hăng hái.
“Đúng rồi, ngươi đã năm mươi cấp đi, trang bị có thể thay đổi.” Ngân Diện – Tuyết Nhiễm kéo hắn hướng trong cung đi tới.
Chờ Lô Vượng Đạt từ trong vương cung đi ra, đã thay hoàn toàn trang bị mới.
Nguyên liệu làm nên trang bị cấp 50 này lấy lông thú làm chính, tơ lụa mềm làm phụ, toàn thân Lô Vượng Đạt bị vây ở trong lông thú nhung nhung, khiến cả người có cảm giác thực ấm áp cùng mềm mại.
Đinh Linh Linh ôm Lô Vượng Đạt cọ cọ không ngừng, Lô Vượng Đạt cảm thấy da mặt đều sắp bị cọ rớt, cuối cùng là Huyết Đồng – Tình Hỏa thực nóng nảy mà lấy một tay kéo họ ra.
Lô Vượng Đạt lại không bỏ lỡ thời cơ mà nắm chặt tay Huyết Đồng – Tình Hỏa, Huyết Đồng – Tình Hỏa trừng hắn, muốn hất ra, Lô Vượng Đạt dùng ánh mắt tổn thương nhìn Huyết Đồng – Tình Hỏa, quả nhiên giống Ngân Diện – Tuyết Nhiễm nói, Huyết Đồng – Tình Hỏa vô lực rồi.
Mà động tĩnh trước cửa hoàng cung của bọn họ, sớm đưa tới không ít người chơi vây thành một vòng đứng xem.
Trong đó không thiếu kẻ bụng dạ khó lường lại tham lam cùng không có mắt, đều ở trong tối ngầm bàn bạc xem nên cướp trắng mấy quả trứng của bọn Lô Vượng Đạt như thế nào.
Đương nhiên cũng không thiếu cừu gia, tỷ như nói người của Duệ Bất Khả Đáng dong binh đoàn, còn có người nhận nhiệm vụ truy nã của Elmadag, đều như hổ rình mồi nhìn bọn họ.
Nhưng nơi bọn Lô Vượng Đạt đang đứng là trước cửa chính hoàng cung, NPC thị vệ cũng không phải ngồi không.
Tuy rằng Băng Phong Vương đình không giống Liên Minh Quân chủ thành nghiêm cấm động võ, nhưng cũng không cho phép PK, cho nên những người này đều chỉ có thể tạm thời kiềm chế xuống, ẩn núp ở trong đám người vây xem, chỉ cần bọn Lô Vượng Đạt vừa ly khai phạm vi hoàng cung liền động thủ.
Bọn Xin Theo Ta Đàm Tiền đều là lão điểu, hẳn cũng biết động tĩnh của bọn họ sẽ mang tới phiền phức, nhưng lại cũng không mấy cho là đúng.
Liệp Vương nghi hoặc nhìn mấy kẻ này bây giờ bên ngoài thanh danh lừng lẫy lại còn lưng đeo lệnh truy nã, chẳng lẽ bọn họ đã có kế sách vẹn toàn gì rồi sao?
Ngay tại khi Liệp Vương nghi hoặc, đám người bị đẩy ra, Hướng Thiên Nhất Tiếu mang theo người của hắn bày ra tư thế quân lâm từ bên ngoài đi vào, nhìn lướt qua đám người Lô Vượng Đạt, cuối cùng ánh mắt định ở Ngắt Hạnh Đầu Tường.
Người bên ngoài đều cho vị đại thần này vài phần bạc diện(1),duy độc Ngắt Hạnh Đầu Tường âm dương quái khí “Hướng Thiên hội trưởng thật quá phô trương.”
Hướng Thiên Nhất Tiếu bất đắc dĩ hướng hắn đi tới “Đừng náo loạn, theo ta trở về.”
“Không dám làm cho Hướng Thiên hội trưởng lo lắng.” Ngắt Hạnh Đầu Tường rõ ràng là nói dỗi “Ta chết vừa vặn đem vị trí đệ nhất để cho ngươi.”
“Ngươi……” Hướng Thiên Nhất Tiếu mặt lộ vẻ tức giận.
Muốn Chết Không Dám Nói vọt từ bên chân tường đi tới làm người hòa giải “Đều đã đứng lâu rồi, tìm một chỗ ngồi xuống từ từ nói chuyện.”
“ Ùng ục” bụng Lô Vượng Đạt rất phối hợp vang lên, sau đó nhìn về phía Xin Theo Ta Đàm Tiền “Ta đói bụng.”
Xin Theo Ta Đàm Tiền nhất thời cảm thấy đau thịt “Đói liền đói, ngươi nói với ta làm cái gì?”
“Ngươi không phải người quản cơm sao?” Lô Vượng Đạt rất đương nhiên.
Xin Theo Ta Đàm Tiền: “……” Ta khi nào thì bắt đầu thành quản cơm.
Liệp Vương vụng trộm đẩy đẩy Bạo Hùng, Bạo Hùng giật mình “Để đáp tạ các vị đã chiếu cố Lô Vượng Đạt, ở Hồi Vị lâu đã đặt trước một bàn rượu nhạt, thỉnh các vị nhận cho.”
Nghe được ăn không phải trả tiền, Xin Theo Ta Đàm Tiền chạy nhanh nhất, sau đó là Lô Vượng Đạt lôi kéo Huyết Đồng – Tình Hỏa, tiếp theo là Đinh Linh Linh vẫn nắm đuôi hồ ly của Lô Vượng Đạt, còn có Liệp Vương đang lôi kéo muội muội nhà mình, toàn bộ thành một chuỗi.
Ngắt Hạnh Đầu Tường cũng chạy theo, hắn vừa động Hướng Thiên Nhất Tiếu sẽ không thể không theo, sau đó là Muốn Chết Không Dám Nói, tiếp theo là đại đội nhân mã Kỳ Lân hội, đây lại là một chuỗi dài hơn.
Cuối cùng còn lại Bạo Hùng cùng Đừng Đối Ta Đạn Cầm đang ôm một đống lớn nguyên liệu.
Hai người nhìn nhau một hồi, Đừng Đối Ta Đạn Cầm đưa nguyên liệu trong tay, mạc danh đưa cho Bạo Hùng, nói tiếng làm phiền, thoải mái đi theo sau, lưu lại Bạo Hùng một người giương mắt nhìn.
Hồi Vị lâu nghe nói cũng là sản nghiệp người chơi, nhưng lão bản là ai thì không ai biết. Bên trong trang hoàng phi thường có phong cách, thanh trúc bình phong, nước chảy róc rách, đàn gẩy khe khẽ, có loại cảm giác dễ chịu vì được về với thiên nhiên.
Cả tòa Hồi Vị lâu đều bị Kỳ Lân hội bao hết, cả tòa lâu to như thế chỉ có một bàn bọn họ, đã có thể biết được rằng dù cho khung cảnh có tốt thế nào, đồ ăn có mỹ vị thế nào, nếu không khí trên bàn cơm quỷ dị cũng sẽ làm cho người ta tiêu hóa không nổi.
Đừng Đối Ta Đạn Cầm nhanh và gọn ăn xong rồi đi tìm nơi để hắn làm xe ngựa.
Xin Theo Ta Đàm Tiền vùi đầu khổ ăn cứ như quỷ chết đói.
Liệp Vương đang hống muội muội, để nàng cùng lão nhân trong nhà nói tốt, đừng đóng tài khoản tín dụng của hắn.
Ngắt Hạnh Đầu Tường cùng Hướng Thiên Nhất Tiếu trong lúc đó là quỷ dị nhất, Muốn Chết Không Dám Nói thống khổ nhất, bởi vì xen giữa hai người này tựa như đang ngồi trên đống chông.
So sánh thì Lô Vượng Đạt cùng Huyết Đồng – Tình Hỏa xem như tối hài hòa.
Một kẻ đột nhiên cho người kia một đĩa thức ăn, sau đó tiếu ý dịu dàng nhìn người kia ăn.
Sau 10 phút, người kia rốt cục bạo phát “Sẽ không thể đổi loại ánh mắt khác để nhìn ta sao?”
“Có thể.” Lô Vượng Đạt sảng khoái quay đầu, khi quay đầu lại quả nhiên đổi loại ánh mắt, chính là ánh mắt kia…… Có điểm co rút.
Huyết Đồng – Tình Hỏa khóe miệng run rẩy, “Ba” buông chiếc đũa “Ai đổi vị trí với ta không?”
Muốn Chết Không Dám Nói lập tức nhấc tay “Ta.”
Huyết Đồng – Tình Hỏa nhìn Hướng Thiên Nhất Tiếu bên trái hắn, lại nhìn Ngắt Hạnh Đầu Tường bên phải hắn “Ngươi…… Vẫn là quên đi.” Nhìn quét những người khác “Còn có ai đổi vị trí với ta không?”
“Ta.” Lô Vượng Đạt giơ tay cao cao.
Huyết Đồng – Tình Hỏa:“……”
Bạo Hùng nghĩ muốn làm dịu đi không khí, vì thế liền hỏi Lô Vượng Đạt “Lô Vượng Đạt, cấp bậc của ngươi đủ đi thần miếu rồi đấy, kế tiếp có phải hay không muốn đi kiếm tịnh ma chi nhãn?”
“Ừ, nhưng trước đó, ta phải đi một chuyến Băng Phong nhai.”
“Còn đi?” Liệp Vương ngẩng đầu nhìn hắn “Vô Gian bọn họ đã ở bên đó.”
Lô Vượng Đạt qua lại nhìn bọn hắn “Hắn ở đó thì ta không thể đi sao?”
“Ta còn chưa thấy qua Cửu Vĩ đâu” Ngắt Hạnh Đầu Tường buông chiếc đũa, xát xát miệng “Ta cũng đi.”
Hướng Thiên Nhất Tiếu mày lại nhăn vài phần “Ngươi hiện tại đang bị truy nã đấy, đừng chạy loạn.”
“Ngươi sợ, ta không sợ.” Ngắt Hạnh Đầu Tường cùng hắn nhướn mày.
Cuối cùng Ngắt Hạnh Đầu Tường làm thế nào khiến Hướng Thiên Nhất Tiếu thỏa hiệp, mọi người cũng không biết, dù sao khi Đừng Đối Ta Đạn Cầm làm xong xe ngựa, Hướng Thiên Nhất Tiếu cũng cùng lên xe với bọn họ.
Xin Theo Ta Đàm Tiền nhìn xe ngựa tư gia đầu tiên xuất hiện trong trò chơi, kích động thật sự “Bánh xe một bánh lớn một bánh nhỏ, ta nhịn.”
Lô Vượng Đạt cùng Đinh Linh Linh ở một bên nhất tề gật đầu.
“Thân xe là ván cửa hợp lại, ta nhịn.”
Hai người kia gật đầu.
“Trần nhà giấy, ta nhịn nữa.”
Hai người kia lại gật đầu
Xin Theo Ta Đàm Tiền nắm chặt quyền “Cái gọi là xe ngựa giản dị, ta cũng không hy vọng xa vời có đệm mềm mại, nhưng không đến mức chỗ ngồi là một cây côn dựng thẳng đi, thế này sao ngồi hả?”
Đừng Đối Ta Đạn Cầm thực bình tĩnh “Ngươi biết không? Xe ngựa giản dị này tên là…… Cúc hoa đóa đóa khai.”
“……”
Lô Vượng Đạt 囧 囧 “…… Ta vẫn còn một bên thí thí, kỵ mã là tốt rồi.”
Cuối cùng bọn họ dứt khoát đem côn rút ra, toàn thể lên xe ngồi xổm.
Nhưng không gian hữu hạn, Lô Vượng Đạt chỉ có thể biến thành tiểu hồ ly cho đỡ chiếm đất.
Lô Vượng Đạt trừ bỏ đỉnh đầu Huyết Đồng – Tình Hỏa thì không chịu ngồi cái khác, mà Huyết Đồng – Tình Hỏa lại không cho hắn trèo lên, vì thế một tên muốn nhảy lên, một kẻ chết cũng không nhường, chỉ thấy trong xe có một con tiểu hồ ly bị ném bay tới bay lui.
Đừng Đối Ta Đạn Cầm đau lòng xe ngựa của mình “Đừng ném nữa, ném thêm nữa thì xe sẽ thành xe mui trần đấy.”
“……”
– Chú thích
(1) Bạc diện: Dùng làm lời nói khiêm tốn, ý chỉ nhún nhường
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.