(băng ghế đá)
Nghe Mạc Tuấn Ninh nói thế, Hắc Vân Áp Thành đành phải hậm hực rút ngón tay về. Tuy bớt đi một ngón khiến hậu huyệt của Lương Tu Ngôn cảm thấy hư không, nhưng cậu cũng chưa cơ khát đến độ cầu xin nam nhân tiếp tục tẩy rửa cúc huyệt cậu khi mà bụng bị rót đầy nước. Bởi vậy, nếu Mạc Tuấn Ninh đã mở miệng, Lương Tu Ngôn cũng rút ngón tay về theo. Cậu quay đầu nhìn về phía Mạc Tuấn Ninh, nghi hoặc hỏi: “Đẩy ra? Đẩy ra như thế nào?”
Mạc Tuấn Ninh kéo ra một nụ cười, lọ ra hai chiếc răng nanh trắng trắng, nói: “Tất nhiên là như người bình thường đi toilet vậy đấy.”
Một câu đơn giản, đối với Lương Tu Ngôn mà nói hệt như sấm nổ bên tai, tên cầm thú này lại bắt mình làm… làm cái chuyện đó!
Này, các ngươi có cần thiết phải thế không hả! Lương Tu Ngôn nuốt ngụm nước bột, càng dùng sức kẹp chặt mông. Trước đó do bụng trướng khó chịu cậu hy vọng nước mau chảy ra ngoài. Hiện tại cậu lại lo mình nhịn không được, ở trước mặt bọn họ mất khống chế.
Hiển nhiên, hai nam nhân này không có được kiên nhẫn lắm, chợt nghe thấy Hắc Vân Áp Thành khàn khàn thúc giục: “Mau lên, nếu không chúng ta out chơi một lần ở ngoài đời thật.” Tuy nói muốn trừng phạt Lương Tu Ngôn, nhưng khi nhìn thấy biểu hiện dâm loạn trước đó của Lương Tu Ngôn, Hắc Vân Áp Thành giờ chỉ hy vọng ca ca mau chấm dứt chuyện này, để cho tính khí cứng rắn đến phát đau của mình có thể tiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-dam-dang-nhan-sinh/1290393/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.