Văn Tỉnh thích âm nhạc, thích ca hát, chỉ có vài người mới biết y là Thiên vương “Văn Cảnh” thế hệ thanh niên mới, người biết thân phận của y, đều là những người y quen thuộc sâu sắc.
Trong những người này, không bao quát bất kì thân thuộc nào của Văn gia, càng không thể có Tiếu Ninh ở trong.
Nhưng mà, khi Văn Tỉnh nhìn thấy thầy giáo âm nhạc khi bé y thích nhất, thầy giáo Tiếu thừa dịp Văn ba không chú ý lấy ra một tấm post không lớn, nhờ y ký tên.
Văn Tỉnh lúc ấy liền hết chỗ nói, tấm poster kia cũng chính là hình y duy nhất đeo mặt nạ, mặc quần áo quỷ dị lộ diện trước công chúng chụp được sao? Y cũng đã ăn diện quái đản như vậy rồi, thầy Tiếu sao có thể nhận ra được?
Tạm thời mặc kệ thầy Tiếu làm sao nhận ra y, đã nói ở chung cùng thầy Tiếu, nhìn từ bên ngoài, thầy Tiếu không thấy Văn Tỉnh có nửa điểm không tự nhiên. Trên thực tế, Văn Tỉnh quả thật không có không được tự nhiên.
Y cùng thầy Tiếu không thù không oán, nhiều nhất chỉ là sự kiện cha mẹ y ly hôn cùng với hình ảnh làm người khác mất thể diện kia làm y rất chán ghét thôi. Nhưng thái độ của y hữu ý vô tâm khiến thầy Tiếu và Văn ba né tránh ở nước ngoài mười mấy năm, hiện giờ ở chung với nhau, thầy Tiếu vẫn không được tự nhiên nhiều hơn.
Nửa ngày trò chuyện không nóng không lạnh, thầy Tiếu cuối cùng thở phào một hơi, nhưng ăn cơm trưa xong vẫn lấy cớ có việc bận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-bao-quan/1290504/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.