Không như Văn Tỉnh sở liệu, y hạ tuyến cùng ngày, cha của y đã trở lại.
Văn Tỉnh đối cha mình cũng không có bao nhiêu tình cảm, trong trí nhớ, người cha này đối xử với y rất tốt, nhưng từ lúc y bảy tám tuổi vô ý bắt gặp sự tình mà con nít không nên nhìn, giữa hai cha con liền hiện một tầng ngăn cách.
Văn ba năm nay 43 tuổi, nhưng nhìn từ bề ngoài của ông, nhiều lắm chỉ 30, người ngoài xem ông thành tiểu tử hai mươi mấy tuổi cũng có khối người.
Văn Tỉnh cùng ông đứng chung một chỗ, nói không khoa trương, bọn họ không giống cha con chút nào, ngược lại giống anh em.
Văn ba nhìn thấy con trai liền sửng sốt, có chút bối rối nhưng không giấu được vui sướng: “Tiểu Tỉnh, cha, cha đã về.”
“Vâng.” Vân Tỉnh nhẹ nhàng vuốt cằm, nhìn phía sau ông, không thấy những người khác, không khỏi thở phào một hơi.
Nói thật, Văn Tỉnh gọi một người nam nhân là “mẹ” có chút áp lực, cũng không phải nói người kia không tốt, cũng không phải có ý kiến với việc nam nhân cùng nam nhân, nhưng mà lúc cha mẹ y còn cùng một chỗ, trong trí nhớ chỉ có mụ mụ nữ tính. Khi người nam nhân kia xuất hiện, gia đình y cũng vỡ tan, đoạn thời gian kia, ấn tượng vể mẹ để lại cho y đều phi thường uể oải, tự nhiên làm y có bài xích với “nam nhân” của cha.
Nam nhân kia kêu Tiếu Ninh, là thầy giáo dạy âm nhạc hồi nhỏ của Văn Tỉnh.
Văn Tỉnh khi còn bé thực thích Tiếu Ninh, mà vào một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-bao-quan/1290503/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.