Chờ cô thức dậy sửasoạn gọn gàng đã đến giữa trưa, còn em ấy biến đâu mất hút, cô chạyxuống lầu giúp dì Phương chuẩn bị bữa trưa, lại bị mẹ hắn ngăn cản nóichuyện cùng bà. Mặc Vân hóa ra phải chạy ra chỗ làm giải quyết côngviệc.
Cô nhớ lại chuyền hồi tối đột nhiên cảm tưởng giống như đêm tân hôn sáng ra vấn an mẹ chồng vậy.
Thời điểm hắn về chạm mặt cô ngay cửa, cô ngượng ngùng cúi đầu. Trong đêmtối có thể lớn mật truy tìm kích thích, ban ngày liền thẹn thùng khôngthôi. Một tuần rất nhanh trôi qua, Nam Nam ngây ngẩn ở trong nhà Mặc Vân bốn ngày. Trong khoảng thời gian đó hắn mang cô ra khách sạn, giớithiệu với Trương sư phụ và cậu nhóc kia, hai người đều kinh diễm, đềunói cậu chủ nhỏ ánh mắt không sai, có được người bạn gái đẹp như vầy yêu xa cũng cam nguyện.
Nam Nam còn muốn gặp một người, chính là Tần Càng, đã đến đây không nên lãng phí còn có cô hủ nữ kia nữa, thực hứng thú nha.
Kết quả có hơi thất vọng, Tần Càng bị công ty phái đi công tác, khó đượcnăm ngày nghỉ cậu ấy lại tăng ca. Vì thế Nam Nam tò mò hỏi Mặc Vân: “Cậu ta có bạn gái không?”
“Em thật không biết, cậu ấy chưa bao giờbàn về vấn đề này. Sao hả? Chị có hứng thú?” Hắn ra vẻ bất mãn, thổimạnh vào chóp mũi cô.
“Đúng đúng, nữ nhân mà không nhiều chuyệnsẽ chết. Còn có, muốn được người ta tôn trọng thì phải gọi người ta làanh, biết chưa?”
Mặc Vân cười: “Bởi vì em sợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chan-troi-goc-be/3121935/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.