Tắm xong cô lau khôhai con vịt bỏ lại vào ngăn tủ. Sau đó chuẩn bị ra ban công hóng gió. Dì Phương thật tốt, biết bạn gái hắn đến chơi nên đã dọn phòng sạch sẽ,thay ra giường trắng tinh, ngay cả bức rèm cũng giặt qua một lần, khiếncho căn phòng nhìn qua thật khoan khoái, thoải mái.
Nam Nam cầmquần áo dơ đã giặt xong ra ban công đem đi phơi, gió mát thổi nhẹ, cònmang theo chút hương vị của biển. D thị là thành phố vùng duyên hải, khí hậu hợp lòng người, cuộc sống ở đây thực thích ý. Phơi xong cô vẫn đứng đó, nhìn về phía xa xa, hướng đó chắc có biển. Lúc này, cô đang dùngmáy sấy khô tóc, tóc theo gió bay bay, chiếc váy ngủ tay phồng trênngười màu xanh nhạt thực đáng yêu, làm cho Mặc Vân đứng ở ban công kếbên nhìn ngây ngẩn cả người.
Tuy hình tượng lúc này kém lần đầutiên nhìn thấy cô rất nhiều, cho dù ra sao thì trông cô vẫn đẹp. Váyliền áo chưa từng có tất, lộ ra đôi chân trắng nõn như củ sen, nàng haivòng ra sau, chuyên tâm ngóng nhìn về phía trước.
Mặc Vân đã sớmtắm xong, ở dưới lầu nói chuyện với mẹ hắn và dì Phương, hai người ấyđang bàn về bạn gái hắn, làm cho hắn rất tự hào. Sau lại nghe phòng tắmcô phát ra âm thanh, vừa lên đã thấy bộ dáng đáng yêu này.
Hắn lặng lẽ đến gần, sau đó ở sau lưng ôm lấy cổ cô.
“A!” Nam Nam hoảng sợ, lại ngửi thấy hương vị mới tắm xong của cái người cólồng ngực rắn chắc kề sát sau lưng. Hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chan-troi-goc-be/3121931/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.