Tác giả có chuyện nói: An An:?(°?°)??
- -----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Tân Trì cùng Yến Hoài cả hai đều uống rượu, nhưng không biết do tửu lượng Yến Hoài quá tốt hay là uống còn chưa đủ, tóm lại là Tân Trì vẫn say quay cuồng hơn người ta, bất quá cũng chưa tới nước không thể mò đường mà đi, chỉ là có chút mơ hồ.
Quý An ngốc nghếch cầm xâu kẹo hồ lô, như hiến vật quý đưa qua cho thiếu gia nhà mình. Tân Trì tiếp nhận cắn một cái, bị chua đến nhe răng trợn mắt, lỡ lỏng tay, kẹo hồ lô dư lại liền rơi xuống đất.
Y say rượu hơi hơi lảo đảo, dựa vào cái ý niệm tuyệt đối không thể mất phong thái trước mặt Yến Hoài, đỡ vai Quý An cùng Yến Hoài cáo biệt.
Quý An hạ mắt nhìn keọ hồ lô vương vãi, tim hơi chùng xuống, nhưng Tân Trì nửa dựa vào cậu, lèm bèm: “ Đi trở về, ta chóng mặt lắm rồi, nhớ kỹ bảo phòng bếp chuẩn bị cho ta chén canh giải rượu.”
Quý An cụp mi thu hồi ánh mắt, đỡ Tân Trì, rũ đầu xem mũi giày mình, nói: “ Vâng ạ.”
Quý An mảnh dẻ, thấp bé, nhưng cậu đã quen làm việc nặng, mỗi ngày mùa hè luôn chăm chỉ gánh mấy thùng nước giếng cho Tân Trì hạ nhiệt, vậy nên sức lực thật ra vẫn có, vững vàng mà đỡ chắc Tân Trì.
Yến Hoài dừng ở phía sau không đi cùng, nhìn thoáng qua từng viên hồ lô lăn lóc, lên tiếng sai tiểu nhị khách điếm vẩy nước quét sân thu dọn đi. Quay đầu lại bất thình lình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-an/2569619/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.