Tác giả có chuyện nói: An An: Ta không sạch sẽ (; へ:)
- --------------------------------------------------------------------------------------------------------
Quý An tình cờ nghe lén được chuyện góc tường của thiếu gia nhà mình, lúc chạy về tới cái phòng nhỏ, đã nhễ nhãi mồ hôi.
Gã tùy tùng ở cùng phòng sau một ngày bận rộn đã sớm nghỉ ngơi, mới vừa thiu thiu đã bị Quý An đánh thức, buồn bực nhắc nhở: “Tiểu an ca, ngươi nói nhỏ chút.”
Quý An theo bản năng đáp “Nga”. Cậu xoay đầu ngồi xuống cái ghế đẩu, hai mắt vô thần, não thì trì độn.
Linh hồn nhỏ bé dường như bay mất tiêu, phải một lúc lâu sau cậu mới lấy về được.
Bình tĩnh lại chợt cảm thấy khô miệng, cậu rón ra rón rén vào trong viện múc nước. Uống hết một bát nước lạnh lớn, rốt cuộc cậu cũng cảm thấy tỉnh táo hơn đôi chút.
Quý An dù có ngốc đến đâu cũng biết hôm nay phải giả vờ gì cũng nghe không thấy. Cậu qua loa rửa mặt, trở về nằm lên giường, quyết định làm bộ không có việc gì phát sinh và đánh một giấc thật ngon.
—— Nhưng ….không thể.
Sự tĩnh lặng của màn đêm có thể phóng đại mọi thứ. Trước đây Quý An cảm thấy đêm hè dĩ nhiên sẽ kèm theo tiếng xào xạc của các loại côn trùng, đây là chuyện thật bình thường. Nhưng đêm nay, những âm thanh xào xạc đó đều đã biến thành những âm thanh mặt đỏ tim đập mà cậu vừa nghe được.
Quý An muốn khống chế chính mình nhưng cậu không thể, ngược lại càng cảm thấy chúng ngày càng thêm rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-an/2569617/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.