Từng ngày trôi qua, cơn đau trong tim Vân Nhiên không ngừng gia tăng. Nó không phải là một cơn đau thể xác rõ ràng, mà là một cảm giác nặng nề, âm ỉ, như có một thứ gì đó đang siết chặt từ bên trong. Mỗi khi nghĩ về Định Phong, trái tim cô lại như bị xé nát thêm một lần nữa. Sức lực của cô dần dần cạn kiệt, và những lúc cô cảm thấy mệt mỏi, chỉ còn lại sự u sầu và bất lực.
Trong cung điện thiên giới, các thần y được triệu tập để khám bệnh cho Vân Nhiên. Họ kiểm tra cẩn thận, nhưng không thể tìm ra bất kỳ vấn đề nào cụ thể. Mọi chỉ số sức khỏe đều bình thường, không có dấu hiệu bệnh tật hay tổn thương nào. Họ chỉ có thể lắc đầu và báo cáo với Vân Nhiên rằng không có gì bất thường.
“Chúng tôi không thể xác định được nguyên nhân,” một thần y nghiêm nghị nói, ánh mắt đầy lo lắng. “Cô có thể không mắc bệnh thể xác, nhưng có thể có một nguyên nhân tinh thần nào đó.”
Vân Nhiên gật đầu, cố gắng gượng cười. “Tôi cảm ơn các ngài đã tận tình giúp đỡ.”
Sau khi các thần y rời đi, Vân Nhiên ngồi một mình trong phòng, cảm giác kiệt sức và u uất bao trùm lấy cô. Cô đã thử mọi cách để tìm sự giúp đỡ, từ việc cầu nguyện cho đến việc tìm hiểu các bí quyết chữa trị cổ xưa, nhưng không có gì giúp được cô.
Vào một buổi tối tĩnh lặng, khi ánh trăng chiếu qua cửa sổ, Vân Nhiên thấy Định Phong đứng trên ban
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-am-ba-kiep-nghiet-duyen/3675509/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.