Cuộc chiến đã kết thúc với chiến thắng vang dội của thiên giới. Tuy nhiên, bầu không khí trong cung điện vẫn còn đọng lại nỗi u ám của những trận đánh khốc liệt. Dù Định Phong đã trở về, anh vẫn mang theo vẻ lạnh lùng và sự xa cách không thể hòa tan.
Vân Nhiên đứng bên cửa sổ phòng mình, nhìn ra ngoài vườn hoa đầy sắc màu nhưng tâm trí cô lại lạc vào một không gian khác. Mặc dù bề ngoài thiên giới vẫn rực rỡ và yên bình, nhưng trong lòng cô, cảm giác lo âu và nỗi đau ngày càng gia tăng. Cô không hiểu tại sao mình lại cảm thấy như vậy, dù cho Định Phong đã trở về an toàn.
"Chắc chắn có điều gì đó không ổn," Vân Nhiên thì thầm với chính mình. Cô cảm nhận được trái tim mình như bị siết chặt, và những cơn đau nhói ngày càng trở nên dữ dội hơn mỗi khi nghĩ về Định Phong.
Ngày hôm đó, Định Phong xuất hiện trong đại điện, nơi các vị thần và cư dân đều tụ tập để chào đón anh. Được sự hoan nghênh nồng nhiệt, nhưng Định Phong không mỉm cười, không nói lời cảm ơn, chỉ cúi đầu và giữ vẻ mặt lạnh lùng. Sự khác biệt giữa sự chào đón và thái độ của anh khiến mọi người cảm thấy bối rối.
Vân Nhiên đứng ở góc phòng, quan sát Định Phong với ánh mắt đầy lo lắng. Cô thấy anh di chuyển một cách nhanh chóng qua đám đông, không hề dừng lại để trò chuyện hay đáp lại lời chúc mừng của mọi người. Ánh mắt anh trống rỗng, như thể anh đang mang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-am-ba-kiep-nghiet-duyen/3675508/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.