• Ngày hôm sau...
Từ phòng họp trở lên văn phòng làm việc, sắc mặt của Phùng Khiếu Khâm hiện tại thay đổi không còn nghiêm khắc hay lạnh lùng, trở nên dịu dàng và hiền lương trông thấy.
Lúc này, khi cánh cửa đóng chặt, anh lập tức dừng bước và quay người trở lại để đối diện với Tô Hà Xuyên đang đi đến.
" Hà Xuyên, em giận anh thật đó hả?"
Hà Xuyên lắc đầu làm mặt dửng dưng, ôm ấp tệp hồ sơ trong lòng, sau đó trả lời:
" Việc gì phải giận anh chứ? Tôi đang tập trung cố gắng làm việc, không để chuyện tình cảm cá nhân xao lãng. "
Tô Hà Xuyên cô chỉ đang thử thách Phùng Khiếu Khâm anh thôi, xem khả năng chịu đựng và sự kiên nhẫn ở mức độ nào. Còn về việc Hàn Dư đến đây làm việc lẫn gọi tên anh thân mật, thì lúc đầu cô có chút khó chịu, nhưng không tới mức lồng lộn ghen tuồng.
Nghe hai chữ ' xao lãng, Phùng Khiếu Khâm mỉm cười bất lực, lên tiếng:
" Thật ra lúc đó anh chỉ muốn biết em có đang trong mối quan hệ với ai không, chứ ý chẳng phải thế đâu."
Tô Hà Xuyên xoay đi uyển chuyển quay bước tới bàn làm việc của mình, lén lút mỉm cười không đề Phùng Khiếu Khâm nhìn thấy, sắc mặt rạng rỡ ngập tràn hạnh phúc của cô gái lần đầu biết rung động.
Trong chuyện tình cảm, nói về sự kiên nhẫn thì Phùng Khiếu Khâm đạt mức thượng thừa. Thế nên, anh bước theo phía sau và đợi cô ngồi xuống ghế làm việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/von-tuong-la-dinh-menh/3599998/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.