Cánh cửa thang máy mở ra ở tầng cao nhất, Tô Hà Xuyên lập tức bước đi về hướng phòng làm việc bỏ mặc Phùng Khiếu Khâm bên cạnh. Thế nhưng, cánh tay nhanh chóng được anh nắm lấy giữ lại, lên tiếng:
“ Em giận anh hả? Em biết rõ là anh không có tình cảm với Hàn Dư mà. ”
“ Chủ tịch, anh nói với tôi điều đó làm gì? ”
Khóe môi của Phùng Khiếu Khâm nham hiểm nhếch lên, bàn tay to lớn dịch chuyển bạo gan ôm ấp bả vai Hà Xuyên, xoay cả người cô quay lại để đối diện với anh, trả lời:
“ Để em chẳng phải hiểu lầm, hơn nữa là anh không biết Hàn Dư đến đây làm việc. Nếu không... ”
“ Này, anh không được làm gì quá đáng, tôi thấy em ấy rất dễ thương. ”
Lúc này, Phùng Khiếu Khâm nhớ ngay đến Sở Hàn Đông, người gây ra mọi chuyện, tranh thủ khi anh đi công tác mà lén lút giở trò.
Thế là, anh lập tức quay đầu đi ngược vào thang máy khiến Hà Xuyên ngơ ngác lẫn lo sợ, vội vàng chạy theo ôm chầm lấy cánh tay của anh giữ lại, gấp gấp cất tiếng:
“ Anh định làm gì vậy? ”
“ Anh không thích đôi co với phụ nữ, anh tìm Sở Hàn Đông một chút, em vào pha tách cafe giúp anh đi. ”
Vừa nói, Phùng Khiếu Khâm vừa đưa chiếc cặp táp của mình cho Tô Hà Xuyên, ánh mắt đầy sự uy tín. Thấy thế, nên cô buông bỏ cánh tay và chậm chạp cầm lấy, nhưng vẫn đang dò xét thái độ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/von-tuong-la-dinh-menh/3599997/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.