Sau khi ghi lại khẩu cung xong, mối quan hệ giữa nhà họ Chiêm với gã Ninh Viễn kia về cơ bản đã được làm sáng tỏ.
Trong lúc gã Ninh Viễn được ông Chiêm Hồng Nghiệp coi là thượng khách, thì đã bí mật qua lại với Chiêm Hồi Thiên, sợ là ngay từ thời điểm đó, gã đã bày sẵn ra kết cục ngày hôm nay rồi.
Đáng tiếc Chiêm Hồi Thiên lại không biết nhiều về chuyện riêng tư giữa bố mình với gã Ninh Viễn này, anh ta chỉ biết ông Chiêm Hồng Nghiệp mất một khoản tiền lớn để có được chiếc bình và cách sử dụng nó từ chỗ gã.
Còn về phần gã Ninh Viễn kia lấy chiếc bình đó từ đâu, thì anh ta không rõ.
Tạm thời khẩu cung của Chiêm Hồi Thiên không dùng được, hiện giờ đối với bên ngoài, anh ta chỉ là một kẻ sắp chết đang được cấp cứu mà thôi.
Ra khỏi phòng bệnh, Phương Xuyên kéo tay Yến Tu sang một bên, thì thào hỏi: “Bên phía Chiêm Hồi Thiên đã không còn vấn đề gì đáng ngại nữa, vậy bên Chiêm Ni sao rồi?”.
Yến Tu lắc lắc đầu: “E là khó mà tỉnh lại được.”
Trước đó Yến Tu đã lên tinh thần cho anh ta rồi, nên Phương Xuyên cũng lường trước được tình huống này.
“Không có lời khai của Chiêm Ni, thì chỉ có thể dùng cậu ta làm mồi nhử thôi.” Phương Xuyên ngẫm nghĩ, nói, “Tôi sẽ đưa gã Ninh Viễn kia đến trại tạm giam vài ngày, sau đó tung tin Chiêm Ni hôn mê bất tỉnh, thiết nghĩ đến lúc đó sẽ có người tới điều tra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/von-di-vo-duyen-may-nho-em-boi-chuan/2500543/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.