- Tôi quyết định giữ lại cái thai.
Phải! Tôi quyết định giữ lại đứa bé và tôi còn phải yêu thương con mình nhiều hơn như thế nữa.
Mọi người nghe xong đều nhìn chằm vào tôi và gương mặt trở nên không tin vào câu nói đó. Tôi đã không ngủ mà chỉ nhắm mắt để suy nghĩ về sự việc đang diễn ra. Tôi biết sự xuất hiện này quả thật sẽ khiến nhiều người nghĩ ngợi và tôi cũng đã rất mông lung khi nghe được điều này.
Một sinh linh hiện hữu trong người tôi đó chính là con tôi và cả anh ấy. Tôi quả thật phải nên trân trọng báu vật này chứ không phải mãi nghĩ ngợi. Có lẽ đây là món quà mà thượng đến muốn tặng cho tôi khi thấy chính tôi của những ngày này đã phải chật vật, đau khổ và kiệt quệ như thế nào.
- Tôi biết mọi người đều lo lắng cho sức khỏe của em. Tôi hiểu được sự yêu thương của tất cả mọi người đã mang đến nhưng tôi vẫn sẽ nuôi đứa bé và phải thương nó nhiều hơn thế. Vì tôi biết tương lai sắp tới sẽ có rất nhiều chuyện xảy ra và chỉ một mình tôi bước đi trên đó. Đúng thật! Nó rất khó nhưng mà vì tôi, vì đứa con bé bỏng này và cả anh ấy nữa.
Trực trào những giọt nước mắt nóng hổi cứ vậy lần lượt lăn dài, tôi không nhịn lại hay kìm nén thêm lần nào nữa vì quá đủ rồi. Tôi nghĩ tôi nên sống thật với chính mình của hiện tại. Tôi biết khóc lúc này sẽ không tốt nhưng hết hôm nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/voi-va-mua-ha/3493782/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.