Trong gian phòng đầy lạnh lẽo không chỉ bởi hơi máy lạnh với hơn 7 độ thổi vào và cảm giác khi bước chân vào căn phòng này người đàn ông đó thấy rõ không khí tĩnh mịch, u ám bao trùm hết nơi đây.
Từng bước đi về phía giường bệnh và người đàn ông đó ngắm nhìn ông Long bằng con mắt hân hoan, hứng thú và không ngừng cười lớn. Mặc kệ cho người đang nằm trên giường bệnh chẳng còn nhịp thở, đôi mắt cũng đã nhắm chặt lại nhưng người đàn ông đó cứ vậy mà lớn tiếng:
Haha! Ngay từ đầu ông không nên như vậy.
Đôi tay ấy hung hăn nắm mạnh vào phía cổ kia mặc sức bóp chặt bởi người đàn ông đó không biết ông Long đã chết rồi nên vẫn hành động như thế
Mắt trợn trắng lên trần nhà người đàn ông đó cứ vậy mà điên cuồng trong mới suy tư và hành vi của chính mình. Bỗng tiếng điện thoại vang lên khiến người đàn ông chợt tỉnh lại và hoang mang trước hành động của bản thân, đôi tay vừa mới nắm cổ ông Long không ngừng run rẩy, cơ thể lùi mạnh về phía sau và gương mặt đầy vẻ hoảng hốt, hoang mang đến mức miệng không ngừng lẩm bẩm:
- Không! Không! Là ông bỏ mẹ con tôi, chính ông đã rời bỏ gia đình này nên ông phải nhận cái chết đó.
Sự hoảng loạn càng nhiều nhưng điều đó khi đạt đến khoái cảm con người lại rơi vào sự mê muội và đắm chìm trong khao khát muốn được chạm vào, thể hiện cái mong muốn của chính mình.
- Haha! Nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/voi-va-mua-ha/3493137/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.