🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau


Đi qua tháng năm giông bão, bình yên là thứ khiến người ta an lòng nhưng có lẽ với tôi thì không như vậy. Đi qua giông bão giờ đây với tôi là khoảng cô độc không có định hướng cho chính cuộc đời mình.



Chuyến máy bay cứ vậy chắp cánh từ bao giờ, phía hàng ghế đã đông người tựa lúc nào chẳng hay tôi cứ vậy ôm chặt lấy phần tro cốt trên tay mà nước mắt không ngừng lăn dài.



Từ khi lên máy bay đến Mỹ để tìm anh rồi lại phải chờ đợi từng giây phút họ tiến hành khám nghiệm tôi đã phải căn răng chịu đựng nỗi đau không ngừng rò rỉ đến điên dại này. Đã nhiều lần chạy đến mức can ngăn hay thậm chí như cả mất hồn mà quẩn trí mộng mị. Tôi như biến thành một con người khác vậy, một kẻ chẳng để tâm đến đời, mặc cho những điều khác diễn ra tôi cứ vậy đi tìm thứ mình nhớ mong.



Ngay lúc phần thi thể anh được trả lại tôi đã rất muốn chạy lại nhìn người đàn ông ấy, muốn ôm thật chặt cơ thể lạnh lẽo này nhưng bị mọi người ngăn cản chỉ đành nhìn anh từ xa từ xa. Đợi đến lúc họ đưa anh vào hỏa thiêu và thân xác ấy đã tan biến và lụi tàn theo cơn nóng của lửa, cơn cháy rực của ánh đảo kia.



Tôi nghe thấy rõ tiếng anh ấy đang cầu cứu, tôi nghe rõ lời anh ấy kêu mình tôi cố chạy đến, mặc cho người khác đang xem tôi như cả điên tôi túng quẩn muốn vào trong ấy cùng như rồi bầu trời bỗng tối

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/voi-va-mua-ha/3456591/chuong-31.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Vội Vã Mùa Hạ
Chương 31: Những điều chẳng ngờ
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.