Đợt này Dư Thính thi cao hơn đợt trước 35 điểm, không nhiều lắm, nhưng vẫn làm cho nhóm người dì Tô kích động không thôi. Dư Dung cũng không keo kiệt, vung tay mua túi xách và mấy món đồ giới hạn mà các cô gái đều thích cho cô.
Dư Thính đem bảng điểm chụp cho Dư Chi Chu, anh dứt khoát chuyển khoản cho cô số tiền khổng lồ.
Dư Thính thu hoạch không ít tiền, tâm trạng vô cùng vui vướng.
Trái ngược, Quý Thời ngộ đang rất trầm mặc.
Trên bàn cơm, Dư Thính cố ý lựa chọn nói: “Chị, lần này đứng nhất toàn trường là Yến Từ nha ~” Cô nâng cằm lên, muốn bao nhiêu khoe khoang liền có bấy nhiêu.
Quý Thời Ngộ không nhúc nhích.
Đuôi lông mày Dư Thính giấu đi sự châm chọc mỉa mai, “A Ngộ, lần này cậu thi không tốt là bởi vì chân bị thương, đừng buồn quá, rốt cuộc thì đối thủ của cậu cũng là thiên tài.”
“Thiên tài?” Dư Dung đột nhiên thấy hứng thú, “Yến Từ?”
“Đúng vậy, Yến Từ cực kỳ thông minh, nếu không phải cậu ấy làm bút ký cho em thì chắc là lần này em thi cũng khoảng 300 điểm thôi.” Có thể nói quyển bút ký kia chính là thần trợ công của cô.
Dư Thính đã quên mất mục đích ban đầu, lải nhải cùng người nhà về Yến Từ.
Yến Từ.
Cái tên này tự trong miệng cô thốt ra vô cùng chói tai.
Quý Thời Ngộ có thể xác định bởi vì cậu trọng sinh nên xuất hiện hiệu ứng bươm bướm, làm lệch đi quỹ đạo vốn có.
Cậu nhớ rõ ràng thời điểm học cao trung, Yến Từ luôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/voi-gia-tai-bac-trieu-toi-cam-kich-ban-doan-menh/992306/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.