Tựa hồ nghe được cái gì ghê gớm lắm, Lưu Hành trừng to mắt nói:
“Nghe ý của ngươi, lão đánh cá là chết trên tay Vinh Thăng An sao? Nhưng án kiện không phải còn chưa kịp tra xét kỹ càng tỉ mỉ sao? Sao ngươi có thể xác định như thế?
Hoàng Tam liên thanh phụ họa, ánh mắt chuyển sang lệnh sử đã kiểm tra xong còn chưa kịp hội báo tình huống.
Cao Dã mỉm cười: “Lúc trước ta cũng thấy kinh ngạc vì lão đánh cá chết nhưng nghe xong mẫu tử ba người kia nói xong liền hiểu rõ.
Các ngươi ngẫm lại đi kim trâm đầu trong tay chúng ta, hiện tại cơ bản có thể xác định chính là của Vinh Lan
Thị mà kim trâm là được lão đánh cá vớt lên trong bao quần áo!
Nếu nội tạng bên trong nếu thật sự thuộc về Vinh Lan Thị, như vậy vô cùng có khả năng, lão đánh cá đã từng thấy hung thủ hoặc là ít nhất nhìn thấy người ném tay nải…”
Hoàng Tam Lưu Hành bừng tỉnh: “Hôm qua hắn còn tới nha môn, còn được chúng ta hộ tống trở về, tuy rằng chưa cung cấp lời chứng hữu dụng nhưng hung thủ lo lắng lão đánh cá sớm muộn gì cũng sẽ hồi tưởng lại cho nên tiên hạ thủ vi cường?”
“Không tồi! Chỉ là có một chút
Cao Dã trầm ngâm mấy hồi, đi đến bên người Kỳ Thành còn quỳ trên mặt đất, nửa ngòi xổm đưa ngang tầm mắt hỏi: “Ngươi nói đêm qua ngươi không không nghe thấy động tĩnh gì dị thường sao, mà sáng nay lúc phát hiện không thích hợp, ngươi đi tới thì thấy cửa nhà lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-xinh-dep-la-dai-boss/503635/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.