Nếu không phải chột dạ, vì sao phải đối xử với chúng ta như thế? Còn cố tình tránh mặt không gặp!
Đặc biệt, thảo dân còn nghe nói, hắn bảo trên dưới bên trong phủ lấy lý do thoái thác là mấy ngày không thấy bóng dáng của đại phu nhân là vì nàng giận dỗi về nhà mẹ đẻ đi..”
Nghe thế, Hách Minh Đường đang xem nhẹ nội dung, trong mắt càng thêm sáng ngời vài phần, nhìn về phía Lan Sĩ Hoành đồng thời không
tự chủ được dùng khóe mắt liếc Cao Dã, trong lòng vui mừng:
“Nói cách khác, các ngươi cũng không có chứng cứ chứng minh Vinh Lan Thị đã chết?! Chỉ đơn thuần cảm thấy không thích hợp cho nên liền tới báo án?
Chờ một chút! Các ngươi rõ ràng ở Đông Lâm Thành cách đây hai trăm dặm, sao lại vừa khéo cảm thấy không thích hợp mà chạy tới? Hành vi khác thường như thế chẳng phải càng làm cho người hoài nghi sao?”
“Đại nhân có hỏi, thảo dân không dám không đáp, tình huống lần này tới Nghi Lan Thành thật sự đặc thù,
chúng ta nhận được một mật tin không có ký tên, mới biết tỷ tỷ đã gặp biến cố.”
Nói xong, Lan Sĩ Hoành lấy ra ra bức thư mật từ trong lòng, Cao Dã đúng lúc tiến lên tiếp nhận đem đến trước mặt Hách Minh Đường.
Trên thư chỉ viết một câu “Vinh Lan Thị bất mãn trượng phu kim ốc tàng “kiều”, đã bị giết hại, nhanh đến”.
Cao Dã đứng ở bên, trộm liếc nội dung bên trong, sau khi thấy rõ bút tích, hắn không tự giác thở ra một hơi.
Thanh âm Lan Sĩ Hoành tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-xinh-dep-la-dai-boss/503634/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.