Nha dịch đáp phải nhân tiện miêu tả các loại yêu cầu vô lý trong gần hai
cái canh giờ tới nay cùng mấy lời oán giận trào phúng, biểu tình rất không kiên nhẫn.
Cao Dã vỗ vỗ vai hắn, nói tiếng vất vả rồi cùng mấy người Hoàng Tam Lưu Hành vòng qua nha dịch vội vàng đi vào.
Vừa vào quả nhiên lại nghe được lão đầu thấp giọng oán giận, sắc mặt Cao Dã trầm trầm, không có không vui, khách khách khí khí nói: “Lão nhân gia, để ngài đợi lâu ròi!”
Lão đánh cá nhìn thấy một hàng sáu bảy người Cao Dã xoát xoát xuất hiện, quên phun bọt trà trong miệng mà trực tiếp nuốt xuống, có chút
hoảng loạn nhưng vẫn bất mãn đứng lên: “Quan gia, các ngươi cuối cùng cũng về, nhà ta còn rất nhiều chuyện phải làm đấy! Gọi ta tới đây chờ là để làm gì!”
Cao Dã lại nói vài tiếng xin lỗi hứa hẹn sau đó sẽ có bồi thường và bảo người hộ tống lão trở về, mới bình ổn oán khí trong lòng lão đánh cá.
“Lão nhân gia, hôm nay thỉnh ngài lại đây là muốn hỏi một chút, hôm qua ngài vớt cái tay nải lòng lợn kia ở đâu vậy, gần đó có chỗ nào khác thường không?”
Người đánh cá vừa nghe hỏi chuyện “lòng lợn”, trong lòng lão càng không
vui, nghĩ rằng thôn phụ Lý Nguyệt Nga đưa việc nhỏ chó ăn phải rồi chết nháo tới quan phủ rồi, cho nên tìm hắn tới “Vấn tội”, sau khi oán trách hai câu, xem biểu tình đám người Cao Dã nghiêm túc, biết không thể giấu giếm, vì thế thành thật trả lời:
“ở phía tây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-xinh-dep-la-dai-boss/503629/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.