Beta: Meo Miu Ciu
Em tưởng rằng chú chim quá bé nhỏ so với biển cả, vì thế chú chim nhỏ này không có can đảm bay qua biển lớn, mười năm sau em mới phát hiện, không phải chim nhỏ bay không tới, mà là đầu bên kia của biển cả mênh mông, từ lâu đã không còn chờ đợi. . . . . .
"Cô nói gì?" Kỳ Hinh lập tức đứng dậy, cảm thấy vô cùng khiếp sợ và khó tin lời nói của An Vũ Ân !
Khuynh quốc nhan là của cô ta?
Khuynh quốc nhan là ——– Lăng Thiếu Đường tặng cho cô ta?
Bỗng nhiên Kỳ Hinh nhớ tới vẻ mặt hôm đó của Lăng Thiếu Đường, khi anh nhìn thấy Khuynh quốc nhan, lúc ấy cô cũng không nghĩ nhiều, nhưng bây giờ ngẫm lại, thì ra Lăng Thiếu Đường đã biết Khuynh quốc nhan là của An Vũ Ân, anh luôn giấu sự thật này với cô!
Trái tim, chợt đau đớn, sự đau đớn đó suýt chút nữa đã lấy mạng cô!
An Vũ Ân lặp lại câu nói: “Đúng là năm đó Thiếu Đường đã mua tặng tôi!”
Kỳ Hinh cảm thấy hô hấp quá khó khăn, đáy mắt cô dần tối sầm xuống, mệt mỏi ngồi xuống ghế lần nữa, không chớp mắt nhìn Khuynh quốc nhan trong tay mình.
“Vì sao nó lại xuất hiện ở chỗ đấu giá?” Cô mất mát hỏi An Vũ Ân.
An Vũ Ân than nhẹ một tiếng, giải thích rõ đầu đuôi câu chuyện:
“Lần đầu tiên lúc tôi để mắt tới Khuynh quốc nhan, đã thích nó vô cùng. Thiếu Đường biết vậy, lập tức mua hộp trang sức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-xinh-dep-cua-tong-giam-doc-tan-ac/2249422/quyen-12-chuong-200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.