Chăm chú nhìn người đàn ông trước mặt,trong lòng Dung Thi Âm nổi lên một tia rung động,nhất là nhìn thấy bàn tay anh yêu thương bao bọc lấy bàn chân nhỏ của mình thì khuôn mặt thanh tú của cô đột nhiên đỏ lên.
A Nghị không thể phủ định là một người đàn ông làm phụ nữ phải động lòng,trên người anh có một loại khí thế tựa như hạc đứng trong bầy gà, trong tình huống anh chỉ là một người bình thường cô mới dám yêu anh, nhưng hôm nay, mặc dù cô không biết anh có thân phận gì,nhưng cũng có thể nhìn ra gia cảnh của anh rất hiển hách,cô làm sao có thể si tâm vọng tưởng đây?
Chắc hẳn chị cô cũng như thế,từ nhỏ tới lớn, chị gái vẫn rất thương yêu cô,nếu như chị ấy nói yêu A Nghị, cô nên làm sao bây giờ?
Còn có...A Nghị và chị gái có phải thật sự là loại quan hệ kia không?
Các loại khả năng không ngừng hiện lên trong đầu cô,làm cô có cảm giác uể oải và bất lực.
Tình yêu, thực sự cách mình rất xa, đúng không?
Lăng Thiếu Quyết nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của cô dần dần bình tĩnh lại,thương tiếc hỏi: “Còn đau không?’’
Sự quan tâm của anh làm cô cảm thấy thật uất ức,hạ mắt xuống,lông mi thật dài che giấu bi thương trong mắt cô:
“Tốt hơn nhiều rồi, cám ơn!’’
Giọng nói quá mức lạnh nhạt làm Lăng Thiếu Nghị nghe không thoải mái,anh nhíu mày, lại gần cô:
“Âm Âm,không cần buồn bực nữa, được không? Anh với chị em thực sự không có bất kỳ chuyện gì!’’
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-xinh-dep-cua-tong-giam-doc-tan-ac/2249230/quyen-14-chuong-297.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.