“A Nghị, anh muốn làm gì?’’
Dung Thi Âm cảm thấy có cái gì không đúng,cô luôn miệng hỏi,chỉ là ánh mắt của Lăng Thiếu Nghị quá mức sắc bén, làm cô liên tục lùi ra xa anh.
Lăng Thiếu Nghị không tiến lên, anh không nói hai lời, cầm cốc nước gừng lên,uống một hớp,sau đó duỗi cánh tay dài ra,kéo cô vào trong ngực mình.
Đôi môi phái nam mang theo lực ép buộc phủ trên môi cô,sau đó một cái tay khác cầm chặt cằm của cô,dùng lực một cái, thừa dịp cô kêu đau,nước gừng cay cay liền chảy vào trong miệng cô.
“Ưmh....Khụ, khụ...’’
Sau khi uống một hớp, Dung Thi Âm vì giãy dụa mà ho khan,nhưng cô còn chưa kịp thở dốc, ngay sau đó,môi của cô lại bị che lại,một cốc nước gừng đầy bị Lăng Thiếu Nghị dùng phương thức cưỡng chế và mập mờ này đút toàn bộ cho cô.
“Anh....A Nghị, anh thật là quá đáng!’’
Trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Dung Thi Âm vừa vội vàng vừa xấu hổ,con mắt vốn sáng ngời lại lần nữa bị nước mắt bao phủ.
Một tay cô để trên ngực,trái tim gần như sắp nhảy ra rồi,tại sao anh lại có thể dùng phương thức này đút nước gừng cho cô, khi cô vẫn còn chưa tiếp thu được hết mọi chuyện,anh định giống như kẻ xâm lược muốn đoạt lấy trái tim mình sao?
“Quá đáng?’’
Trên gương mặt trầm ổn trước sau như một của Lăng Thiếu Nghị nở nụ cười thản nhiên,nhưng lời nói lại mang theo sự đe dọa:
“Nếu như em không nghe lời,anh không đảm bảo mình sẽ làm ra chuyện gì quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-xinh-dep-cua-tong-giam-doc-tan-ac/2249229/quyen-14-chuong-298.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.