Dù sao con trai cũng còn non nớt, có phải nói dối hay không thì anh đều nhìn ra được. Chỉ trách Khúc Như Hoa bị những điều này làm lu mờ đầu óc, vì quá cưng chìu cháu nội mà cố tình bài xích đối với Bạch Tuyết.
Biết ở lại chỉ có thể khiến Bạch Tuyết càng ngày càng khó xử nên Nhiếp Phong thẳng thắn mượn danh nghĩa tức giận dẫn cô rời khỏi biệt thự của mẹ mình.
Nhiếp Phong vỗ ngực mình, có một loại cảm giác kỳ quái đang từ trong đáy lòng tràn ra. Cảm giác này từ khi nào thì bắt đầu đây? Nếu như tìm hiểu thì tựa hồ như ở trước cửa quán bar, cô cầu xin anh diễn vở tình nhân giả. Tối hôm ấy, anh phảng phất nhìn thấy đây là một Bạch Tuyết tựa như khác xa tựa như gần gũi với hình ảnh bốn năm trước trong đầu anh.
Chuyện bốn năm trước, tuy rằng không quan trọng nhưng trong trí nhớ anh chưa từng quên cái đêm định mệnh ấy. Anh ôm một cô gái trẻ tuổi nhưng trong lòng lại nghĩ đến người phụ nữ khác. Anh cảm thấy áy náy vì điều đó.
Bởi vì Nhiếp Phong biết, một cô gái thuần khiết, một cô gái vẫn núp trong bóng tối lén lút nhìn anh, nếu như không phải đang ôm giấc mơ tốt đẹp nhất về anh, không phải chân thành yêu anh say đắm thì sẽ không đem cái quý giá duy nhất ấy mà trao cho anh. Còn anh chỉ xem cô như một kẻ thế thân.
Vì vậy, anh cảm thấy có lỗi với Bạch Tuyết, khi cô đụng trúng Đái Kiều Nghiên và bị một bạt tai thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-tong-giam-doc-phong-ngua-toi-day/554756/chuong-95-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.