Dù cô bị người khác mắng là vô sỉ, dù bị coi thường cũng không sao. Trong đầu Bạch Tuyết nghĩ ngay tới một câu nói “Không quan tâm đến vạn vật xung quanh, chỉ quan tâm đến những gì mình đang có.” 
Bắt đầu từ khi nào, cô trở thành người không biết liêm sỉ như vậy? 
Nhiếp Phong ngơ ngác nhìn tay mình bị Bạch Tuyết đè lại, không hiểu trong đầu người phụ nữ này muốn gì. 
Trên chiếc giường lớn, đôi nam nữ ôm hôn nhau thắm thiết, Nhiếp Phong càng dịu dàng thì nước mắt Bạch Tuyết càng tuôn nhanh hơn. 
“Sao lại khóc?” Nhiếp Phong hôn lên khoé mắt Bạch Tuyết, giọng anh dịu dàng khiến Bạch Tuyết cảm thấy an tĩnh. 
“Em. . . . . . Em là người phụ nữ xấu. Em cảm thấy thật xấu hổ. Em. . . . . . Ô. . . . . .” Bạch Tuyết không ngừng mắng mình. 
“Đồ ngốc, yêu nhau thì có tội gì đâu?” Nhiếp Phong nhẹ nhàng cởi quần lót của Bạch Tuyết, bàn tay nhẹ nhàng trêu đùa vùng nhạy cảm của cô, “Nhưng anh và Kiều Nghiên cũng không phải quan hệ yêu đương, chẳng qua là do cha mẹ hai bên thấy thích nên ghép đôi vậy thôi.” 
Thân thể Bạch Tuyết đang khẽ run rẩy, đột nhiên mắt cô mở to. Cô nhìn Nhiếp Phong với ánh mắt say đắm, trong lòng thầm nghĩ anh có gương mặt thật tuấn tú, mê người. 
“Không phải. . . . . . Không phải tình yêu nam nữ sao?” Cô như không tin lời nói của Nhiếp Phong nên lặp lại. 
Nhiếp Phong hôn lên đôi môi Bạch Tuyết, cười một tiếng, “Ít nhất anh cảm thấy không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-tong-giam-doc-phong-ngua-toi-day/554654/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.